Chương trước
Chương sau
- Thác Đức gia tộc, chúng tuyệt đối muốn chết, tuyệt đối muốn!

Thân thể Áo Bố Lý mơ hồ run lên, trong ánh mắt lộ ra một tia điên cuồng:

- Hơn nữa, chúng ta chỉ muốn Thác Đức gia tộc chết chứ không phải để vương quốc diệt vong, cũng không tính là phản bội vương quốc, huống chi chuyện tình này chỉ có mấy người chúng ta biết, ai biết lại sẽ để tin tức truyền ra ngoài đây?

Tất cả mọi người ở đây đều trầm mặc, làm trưởng lão của gia tộc, bọn họ cũng đều biết quan hệ giữa gia tộc và Thác Đức gia tộc, Áo Bố Lý nói không sai, đã trầm luân tới mức này, hai gia tộc đã biến thành cục diện không chết không ngớt từ lâu, không phải ngươi chết thì chính là ta mất mạng, tuyệt đối không có con đường thứ hai để đi.

Trải qua một hồi tự vấn trong lòng, tất cả mọi người đều nghĩ thông suốt.

- Ta đồng ý!

Một trưởng lão ngẩng đầu lên, kiên định nói.

- Ta cũng đồng ý!

- Đồng ý!

Trong nháy mắt, tất cả trưởng lão ở đây đều làm ra quyết định của chính mình.

- Được, rất tốt.

Áo Bố Lý thỏa mãn gật đầu, trầm giọng nói:

- Chuyện này chỉ có mấy người chúng ta ngồi ở đây biết, mà người mật báo kia cũng phải tuyển từ trong hội trưởng lão ra, lão tam, ngươi quanh năm chỉ ở trong gia tộc tu luyện, rất ít khí đi ra ngoài xã giao. Việc này để ngươi đi nói đi, nhớ kỹ, mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, thời điểm thông tri tuyệt đối không thể bại lộ thân phận của chính mình.

- Ta đã hiểu!

một lão giả tóc nửa trắng nửa đen đứng lên, trịnh trọng gật đầu.

- Được!

Áo Bố Lý phân phó:

- Chuyện này càng ít người biết càng tốt, càng thêm an toàn. Đi ra khỏi cánh cửa này, tất cả mọi người đều phải quên sạch đi chuyện thương lượng ngày hôm nay, đến lúc đó chúng ta chỉ cần đứng nhìn trò hay xảy ra thôi, ha ha, Thác Đức gia tộc bại vong, Lạp Đế Căn gia tộc chúng ta lại có thể quật khởi lần nữa.

Tất cả mọi người ở đây đều nổi lên một tia hy vọng trong ánh mắt, trước mặt bọn họ dường như đã thấy Thác Đức gia tộc dưới công kích của Đạo Tư gia tộc mà máu chảy thành sông, hóa thành một đống gạch vụn, còn Lạp Đế Căn gia tộc của bọn họ lại lần nữa quật khởi, trở thành võ huân gia tộc duy nhất của vương quốc.



Tàng thư các của Thác Đức gia tộc.

Tầng năm tuyệt mật kiến trúc của Thác Đức gia tộc, Kiệt Sâm đang tỉ mỉ lật xem tư liệu.

Vết thương trên người Kiệt Sâm trải qua lực lượng cổ quái chữa thương cũng đã tốt hơn rất nhiều từ ngày hôm qua, thêm một đêm tu dưỡng, ngoại trừ còn hơi chút không khỏe bên ngoài ra, Kiệt Sâm đã không còn bất kỳ cảm giác đau xót nữa.

Sáng sớm ngày hôm nay, Kiệt Sâm đi tới trước đình viện của Lai Sâm Đặc, yêu cầu Lai Sâm Đặc để được xem sử tịch của gia tộc.

Hiện giờ thân phận của Kiệt Sâm trong mắt La Tư Đặc không giống như hồi mới bước chân vào gia tộc tham gia khảo hạch nữa, biết bệ hạ Lai Sâm Đặc cực kỳ coi trọng Kiệt Sâm. Mặc dù nghi hoặc vì sao Kiệt Sâm muốn xem sử tịch của gia tộc thế nhưng sau khi thương lượng với tộc trưởng Lôi Áo một chút liền sảng khoái phê chuẩn cho Kiệt Sâm tiến vào trong tầng năm Tàng thư các nửa ngày.

Đương nhiên tộc trưởng Lôi Áo cũng phải đi theo cùng.

Nguyên bản Kiệt Sâm còn lo lắng thời gian của mình thiếu, nhưng đến khi vào trong tầng năm hắn phát hiện toàn bộ tầng năm Tàng Thư các cũng không lớn, chỉ có một vài giá sách, hơn nữa số lượng thư tịch cũng không nhiều, chỉ có một số rất ít.

Điều này khiến cho Kiệt Sâm thoáng cái cảm thấy một tia ngoài ý muốn, là một gia tộc truyền thừa đã lâu, rất ít khi có ít tư liệu lịch sử như vậy.

Kiệt Sâm khẩn cấp không chờ Lôi Áo, nhanh chóng lấy một quyển sách ở gần lật ra xem.

Kiệt Sâm lật xem rất nhanh, nhãn thần lướt qua quyển sách, chỉ trong chốc lát, mấy quyển sách trên giá đã bị hắn xem xong hơn nửa, thế nhưng mà xem càng nhiều thư tịch, đầu lông mày Kiệt Sâm càng thêm nhíu lại.

- Không đúng, không đúng, quá bất thường!

Kiệt Sâm buông quyển sách cuối cùng trong Tàng Thư các xuống, thần sắc tràn ngập vẻ uể oải.

Thác Đức gia tộc sở hữu lịch sử đã lâu, trước khi vương quốc Áo Lan Đa thành lập cũng đã sinh hoạt trên phiến địa phương này, đây là một gia tộc từ xa xưa. Thế nhưng khi Kiệt Sâm lật lại lịch sử gia tộc thì phát hiện tất cả sử sách đều chỉ ghi chép chuyện tình sau khi vương quốc Áo Lan Đa khau quốc, mà chuyện tình của gia tộc trước đây căn bản không có chút nào, điều này khiến cho Kiệt Sâm không khỏi phiền muộn. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Kiệt Sâm, rốt cuộc ngươi muốn tìm cái gì? Nói cho đại bá nghe một chút, có thể đại bá sẽ giúp được ngươi.

Thấy bộ dáng phiền muộn của Kiệt Sâm, Lôi Áo không khỏi hiếu kỳ nói.

- Đại bá, tư liệu lịch sử của gia tộc chúng ta trước đây đâu? Vì sao không có tư liệu lịch sử trước khi khai quốc vậy?

- Tư liệu lịch sử trước khi khai quốc?

Lôi Áo lộ ra một tia kinh ngạc trên khuôn mặt, lập tức lắc đầu nói:

- Tư liệu lịch sử trước đây của gia tộc đã bị mất trong lúc chiến loạn, không còn lưu lại chút gì. Ngươi tìm để làm gì?

Kiệt Sâm cười khổ lắc đầu, không nghĩ tới sẽ có kết quả như vậy, lúc trước lật xem thư tịch căn bản không có chút điểm nào liên quan đến lực lượng cổ quái trong cơ thể, thật sự phiền phức a!

- Cốc cốc cốc…

Đúng lúc này, bên ngoài cửa chợt truyền đến âm thanh gõ cửa, một thanh âm lập tức truyền vào:

- Tộc trưởng, Kiệt Sâm thiếu gia, đại vương tử Địch Áo Tư tới.

Nếu như ở đây không tìm được gì, Kiệt Sâm cũng bỏ, lúc này đi cùng Lôi Áo ra khỏi Tàng Thư các tiến về phía phòng khách gia tộc.

- Ha ha, đại vương tử điện hạ, đã để ngươi chờ lâu a!

Kiệt Sâm đi vào trong phòng khách thấy Địch Áo Tư đang cùng La Tư Đặc nói chuyện phiếm liền nở nụ cười.

- Ha ha, không vội, không vội, Kiệt Sâm đại sư, lúc trước ta còn đang cùng La Tư Đặc tiền bối nói về ngươi, không nghĩ tới ngươi đến ngay luôn.

Nhìn thấy Kiệt Sâm tiến vào, Địch Áo Tư bật người lên tiếp, trên mặt mang theo dáng vẻ tươi cười nói, giọng điệu cũng không chút trách cứ vì đợi lâu.

- Lôi Áo ra mắt vương tử điện hạ.

Lôi Áo ở một bên vội vàng hành lễ.

- Lôi Áo tộc trưởng, không cần đa lễ.

Lúc này bốn người ngồi xuống trong đại sảnh, thị nữ ở một bên vội vàng tiến lên rót trà cho mọi người.

- Kiệt Sâm đại sư a, là như vậy, ngày hôm nay ta đại biểu cho phụ vương đến xem ngươi, thấy ngươi không có việc gì, ta và phụ vương đều yên tâm rồi.

Địch Áo Tư cười cười trên mặt, cẩn thận móc ra một hộp gấm từ trong lòng:

- Thứ này là phụ vương bào ta mang đến cho Kiệt Sâm đại sư, chuyện tình ngày hôm qua thật khiến ngươi kinh hãi rồi.

Dứt lời, Địch Áo Tư cẩn thận mở hộp gấm ra trước mặt mọi người.

Một cái nhẫn cổ xưa, thoạt nhìn cực kỳ bình thường nhất thời xuất hiện trước mặt mọi người.

- Đây… đây là…

Thấy cái nhẫn kia, Lôi Áo chợt lộ một tia giật mình trên khuôn mặt.

- Không gian giới chỉ!

Lai Sâm Đặc cũng sợ hãi cả kinh, ánh mắt có chút không tưởng tượng được nhìn về phía Kiệt Sâm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.