Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLHắn là một Tam giai hậu kỳ Linh Sư nên có thể cảm nhận được khí tức khủng bố phát ra trên người Kiệt Sâm, tuy trong lòng có chút sợ hãi nhưng chuyện đã tới nước này hắn cũng không thể đổi giọng. Nếu không chuyện này truyền ra ngoài, người khác sẽ bảo là Lạp Đế Căn gia tộc lại sợ Thác Đức gia tộc, đó không phải là chuyện mà hắn có thể gánh vác được.
- Hảo! Hảo!
Trên mặt Kiệt Sâm nở nụ cười lạnh lùng, nói:
- Nếu ngươi đã muốn bắt ta về thì ta sẽ đi theo ngươi một chuyến. Ta ngược lại muốn xem cái nha môn mà ngươi nói rốt cuộc là nơi cường đại thế nào?
Vi Ân đã không có việc gì thì Kiệt Sâm cũng lười nói thêm với đối phương. Nếu muốn động thủ thì một mình Kiệt Sâm có thể lập tức quét ngang đám binh lính này nhưng như vậy sẽ khó tránh làm bị thương những người vô tội. Đối phương đã muốn bắt hắn đi thì hắn cứ đi theo cũng không sao, chỉ sợ đến lúc đó đối phương có muốn mình đi ra cũng không phải dễ dàng a!
Thân là thành viên của Lạp Đế Căn gia tộc, đại đội trưởng Khắc Lạc Y thấy Kiệt Sâm bị hai gã binh sĩ còng tay dắt đên mà không có phản kháng thì trong lòng cũng buông lỏng xuống, khoé miệng nở nụ cười lạnh.
- Tránh đường, tránh đường, nha môn phá án, người không phận sự tránh ra!
Khắc Lạc Y sau khi an bài mấy binh sĩ trông coi hiện trường thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2341366/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.