Cụ Phong Xỉ hổ cao hơn một trượng bị Ba Đốn giơ lên không trung, thật giống như đang giơ một chiếc xe tải loại nhỏ.
- Ha ha!
Ba Đốn cười lớn, hai tay như kiềm kẹp chặt chân trước của Cụ Phong Xỉ hổ, sau đó đập mạnh xuống đất.
- Oanh!
Vô số cát bụi lại tràn ngập, mặt đất cứng rắn nhất thời bị bẹp lún trong phương viên hai trượng, Ba Đốn giơ hai tay lên cao, lại lần nữa ra sức nện xuống.
- Oanh!
- Oanh!
- Oanh!
Tiếng nổ ù ù đinh tai nhức óc vang lên tại luyện võ trường, trong đó còn kèm theo tiếng phẫn nộ gầm gừ của Cụ Phong Xỉ hổ.
- Đi!
Ba Đốn cố sức vung lên, Cụ Phong Xỉ hổ bị đập ra thật xa, thân thể ở giữa không trung quẫy mạnh, vững vàng hạ xuống luyện võ trường, toàn thân đầy bụi bặm, trên miệng hổ còn lưu lại chút máu tươi, đôi mắt đỏ lừ mang theo sát khí băng lãnh nhìn chằm chặp vào Ba Đốn ở trước mặt, trong đó còn có một tia phẫn nộ và sợ hãi, cũng có vẻ chật vật không gì sánh được.
Cụ Phong Xỉ hổ tứ giai am hiểu nhất chính là tốc độ, ngoài ra lực lượng chỉ mạnh hơn Linh thú tam giai một chút, bị Ba Đốn thân là Tông Linh sư ngũ giai cao cấp nắm lấy, trong nhất thời khó có thể phản kháng.
- Đây… điều này sao có thể...
Nguyên bản đám mạo hiểm giả và tráng hán của Trấn Cự Tháp khi thấy Ba Đốn ngăn trở Cụ Phong Xỉ hổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2341253/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.