Ở phía đối diện, Phong Mạt chậm rãi giơ lên pháp trượng, miệng ngâm xướng chú ngữ (*) cổ lưu truyền ngàn đời. Sắc trời theo từng lời của hắn mà dần dần sáng sủa, mây mù bốn phía tản ra nhường chỗ cho mặt trời cùng những rặng mây đỏ. Giây phút ánh sáng chiếu xuống, dàn khô lâu tiểu binh (*) của ta đồng loạt kêu thảm mà biến mất. Đám người phía sau Phong Mạt phát ra một trận hoan hô lớn, đánh dấu vận mệnh bị PK chết của tử linh pháp sư tà ác là ta. Ngực đã đau muốn chết lặng, nơi đó khảm sâu một viên khóa hồn châu. Nó cố định linh hồn của ta, làm cho rất nhiều con rối thế thân mà ta chuẩn bị trở nên vô dụng. Ta cười khổ một tiếng, lần này chỉ sợ thật là chạy trời không khỏi nắng. 
Một luồng sáng chói lòa từ chân trời chậm rãi lan tới, gần như sắp nuốt chửng toàn thân ta, ta buồn bực nhìn trời khinh bỉ, oan quá đi… 
____ le đường ngăn cách flashback của tên editor láo toét ____ 
Ba tháng trước đây trong game (*),trời trong nắng ấm, mây trắng từng đóa lượn lờ, pháp sư nho nhỏ ta đây đang uống rượu ở một bàn nhỏ bên cửa sổ lầu hai của tửu lâu lớn nhất kinh thành thì một mỹ nữ tuyệt sắc, áo trắng phiêu phiêu ta chưa từng gặp bao giờ đi qua dưới phố. Ta theo thói quen hướng về mỹ nữ mà huýt sáo, sau đó kéo sụp mũ áo choàng, chỉ lộ ra nửa mặt dưới. Mỹ nữ nọ vừa thấy bộ dạng của ta liền hét lên một tiếng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-su-vo-chung-phong/2034163/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.