Tiễn Đa Đa với ý đồ cọ cơm khăng khăng lôi kéo ta đi ăn mừng hội ngộ. Ta hiểu ý kéo hắn vào Nhất Túy Lâu của Lam Nhất Đao.
Tuy Lam Nhất Đao không có mặt, chưởng quầy vẫn tuân theo chỉ thị của hắn cho chúng ta ăn trưa miễn phí. Đồ ăn không phải trả tiền nên hương vị càng thêm thơm ngon, chỉ uống rượu không cũng thấy phá lệ ngọt lành. Thế là chúng ta say khướt một trận. Hai kẻ say mèm mắt lờ đờ, mông lung nằm ườn trên mặt bàn lèm bèm đủ thứ trên trời dưới biển, hồn nhiên không hề biết xung quanh tửu lâu đã bị tầng tầng lớp lớp người vây kín.
Chỉ chực chờ chúng ta cơm no rượu say đỡ nhau chân nam đá chân chiêu bước ra khỏi cổng lớn của tửu lâu, hằng hà sa số mũi tên phô thiên cái địa(*) ập tới.
Ta vừa cố gắng dùng kiếm đánh bay những mũi tên đang xé gió lao tới, vừa dùng nội lực bức cảm giác say ra khỏi cơ thể.
Những người chơi cầm nỏ kia hiển nhiên đã được huấn luyện bài bản, từng vòng vũ tiễn bắn ra không chút gián đoạn. Ta còn phải bảo vệ Tiễn Đa Đa, thỉnh thoảng lại phải lôi kéo hắn tránh né những mũi tên không kịp đánh bay, nhất thời khó có thể phá vòng vây.
“Cheng” một tiếng, Tiễn Đa Đa đứng bên cạnh ta lấy từ bao quần áo ra một thanh chủy thủ kề lên cổ kéo một đường, dường như không muốn liên lụy đến ta.
Ta nhanh tay lẹ mắt dùng chuôi kiếm đánh ngất hắn, ném người lên lưng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-su-vo-chung-phong/2034104/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.