Ta thích độc hành (*),nhưng con người đôi lúc vẫn rơi vào những tình huống thân bất do kỷ như thế này đây.
Để cải thiện tiền cảnh khốn đốn của Ngân Nguyệt, chúng ta quyết định kiến quốc. Bang phái sau khi trở thành một quốc gia sẽ thoát ly khỏi sức ảnh hưởng của độ cống hiến, đồng thời sẽ bỏ được cái mác nghịch thần tặc tử.
Muốn tạo dựng một quốc gia thì cần có kiến quốc lệnh, có năm cách đạt được.
Cách thứ nhất: độ cống hiến của bang phái cao cấp vượt qua một định mức nhất định. Nhìn nhìn độ cống hiến đã biến thành số âm sau khi bị hệ thống gán mác phản tặc, chúng ta cũng chỉ đành bó tay.
Cách thứ hai: ám sát đương kim Thánh thượng, từ thi thể hắn mò ra kiến quốc lệnh. Tuy nhiên, cách này rất khó thành công. Chỉ cần Hoàng Thượng vừa bị ám sát, quân đội quốc gia sẽ lập tức điên cuồng ập tới.
Cách thứ ba: chỉ cần diện tích trú địa của bang phái đạt tới một phần tư diện tích toàn đại lục, hệ thống sẽ tự động thừa nhận nó thăng cấp thành một quốc gia.
Cách thứ tư: chiếm được sự công nhận của một trong bốn thần thú trấn thủ đại lục, được nó ban cho kiến quốc lệnh. Sử dụng phương án này, quốc gia được lập thành có quyền triệu hồi thần thú đó bảo vệ đất nước một lần một năm. Hơn nữa, quốc chủ sẽ được ban một giọt máu của thần thú nhằm bày tỏ sự trung thành, từ đó có thể đề cao thực lực bản thân trên diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-su-vo-chung-phong/2034099/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.