“Ngươi làm sao thế?” Bên tai vang lên một thanh âm sốt sắng hỏi han cùng bàn tay một ai đó đặt lên bả vai ta.
Ta lấy lại tinh thân, hiện ra trước mắt là vẻ mặt lo lắng của Tô Lại Hồng. Ta nhếch khóe miệng, miễn cưỡng bày ra vẻ mặt tươi cười. “À, không có gì. Chỉ là đột nhiên nhớ lại vài chuyện cũ…”
Xoay người, ta đi về phía ban công bên ngoài. Giờ ta chỉ muốn tìm một nơi yên tĩnh để tự kỉ.
Từng có một người ở trước mặt ta lộ ra biểu tình tuyệt vọng đến cùng cực. Khi đó, ta không hiểu. Hiện tại, ta đã hiểu. và có lẽ khi đó, ta cũng đã hiểu rồi nhưng không muốn thừa nhận mà thôi…
Thành thật mà nói, lần đầu tiên gặp mặt đã thêm hắn vào danh sách bạn tốt. Người này… đối với ta mà nói có lẽ cũng có chút đặc biệt đi?
Cảm thấy đằng sau mông có kẻ lẽo đẽo bám theo, ta thầm rủa một câu ‘không có mắt’. Rõ là, ngay cả một điểm tự kỉ cũng không có. Nếu không phải đây là hôn lễ của Tiêu Quý thì ta đã sớm trốn về. Ta theo bản năng tăng tốc.
“Chờ một chút…” Tô Lại Hồng rốt cuộc vẫn bắt kịp, với tay kéo ta lại.
“Có việc?” Ta quay đầu, nhướn mày.
“Ta cũng từng chơi Hoàng Hôn.” Tô Lại Hồng ngừng lại một chút, ổn định lại cảm xúc rồi mới nói tiếp: “Trong game, ta gọi là Đạp Lãng. Ngươi có từng nghe… nghe nói qua chưa?”
Cả thân hình ta lập tức cứng đờ, ta cảm thấy chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-su-vo-chung-phong/2034080/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.