Với sự xuất hiện của tôi, mọi người trong sảnh đều hướng sự chú ý về phía tôi.
Tim tôi đập nhanh.
"Thành thật mà nói, tôi không thích đám đông lắm…"
Tôi không biết là sẽ có nhiều người đến vậy. Tôi nuốt nước bọt, nhẹ nhàng di chuyển đi tìm thẻ có dán tên tôi.
Chỗ ngồi của tôi được đặt ở góc sảnh. Nơi đó thể hiện đúng tình trạng của tôi.
“Đứa bé đó là ai vậy?”
“À, anh biết về tên khốn đó không. Cái tên vô lại đấy đã bị đuổi ra khỏi dinh thự rồi.”
“Ồ… vậy là hắn ta đã sinh được một đứa con. Cũng là mong muốn có con của chúng ta.”
“Đã bảy năm rồi sao? Gia tộc Etam khó có con, dù là họ chính hay họ nhánh. Nếu vậy thì tên vô lại đó đã dùng phần dưới mình chơi đùa ở bên ngoài đến mức nào chứ? Không ngờ hắn ta lại có thể có con mặc dù xác suất thấp…”
Tiếng thì thầm phá vỡ sự im lặng, vô tình lọt vào tai tôi.
‘…Mấy người đó đang nghĩ cái gì vậy?’
Anh ta không chỉ đơn thuần là một tên khốn. Anh ta có đủ tai tiếng để bị gọi là "tên vô lại".
“Dù gì với một tên đàn ông từng nồng nặc mùi rượu thì hắn đã làm khá tốt để có thể sinh được một đứa…”
“Thế chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô nhận nuôi và nuôi nấng con bé?”
“Nhận nuôi?”
“Đúng vậy, thà đứa bé đó được nhận nuôi còn hơn là lớn lên không có cha mẹ như vậy. Hậu duệ đã khan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-nuoi-duong-boi-nhung-ke-phan-dien/3460311/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.