*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vu Diêm Phù cởi áo ngoài đem Bạch Đàm bọc đến thật kín, nhìn Ly Vô Chướng nói: "Ngươi muốn nói cái gì? Nói"
Bạch Đàm nhìn hắn chằm chằm, lắc đầu, ánh mắt quyết tuyệt, Ly Vô Chướng tâm như đao cắt nhưng một chữ cũng không thốt được, chỉ có thể dập đầu, run giọng đáp: "Đàm Nhi đã mất hết võ công, hiện không thể làm xằng làm bậy, sư tôn.... Xin người tha cho đệ ấy."
Vu Diêm Phù tuỳ ý vung tay, một đạo kình phong đánh bật Ly Vô Chướng ra tới cửa: "Vi sư có tha cho hắn hay không, không đến lượt ngươi xen vào. Hắn sinh làm người của vi sư... Chết cũng là ma của vi sư."
“Sư huynh!” Bạch Đàm mới ngồi dậy đã bị Vu Diêm Phù một tay siết chặt, dịu dàng uy hiếp: "Ngươi nếu liếc hắn thêm một cái, vi sư không giải chú cho hắn."
“Ngươi!” Trong lòng Bạch Đàm cực giận, quyết tâm, hai ngón tay duỗi ra, rất nhanh chọc thẳng vào đôi mắt của mình, Vu Diêm Phù cả kinh, trong chớp nhoáng nắm chặt cổ tay của hắn.
“Ngươi muốn làm gì?”
"Ta nhìn ai ngươi cũng không cho, vậy thì móc hai mắt này, dù sao chú ấn của Ly Vô Chướng cũng là do ta nên mới tái phát, ta nên trả lại hắn mới tốt!" Bạch Đàm lạnh giọng quát, đôi mắt phượng xinh đẹp bắn ra ánh nhìn khiến người khác sợ hãi, trừng đến Vu Diêm Phù tim đập mạnh, nắm cằm hắn, chỉ cảm thấy dọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-nhan-doc/1703748/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.