"Ực....... Ực......."
Uống xong một ngụm dược huyết, Bạch Đàm cảm thấy thần trí mơ hồ, tất nhiên là không nghe được mấy lời này.
Vu Diêm Phù nâng cằm dính máu của thiếu niên, rũ mắt chăm chú nhìn khuôn mặt của hắn, nhớ lại một màn vừa rồi, trong lòng không khỏi kinh sợ. Nếu như có chút sai lầm, chỉ cần y chậm trễ một chút, thì lúc này trong ngực y hẳn là một cỗ thi thể, nếu là như vậy, nếu như vậy....
Nếu thế.....
Đồng tử y co rút, khớp hàm căng chặt, một bàn tay nâng eo thiếu niên đặt thành tư thế xếp bằng, rồi mới xả đai lưng của hắn vòng qua hai mắt, cột lại thật chặt. Thiếu niên vô lực nằm gọn trong cánh tay của y ngửa đầu, cả khuôn mặt chỉ lộ ra đôi môi nhiễm huyết, thê diễm đến động lòng người.
- -
Cứ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của thế này, khi nhóc con tỉnh dậy, sẽ càng hận y.
Nhưng hiện tại đã tới bước đường này y không thể thu tay, nếu không sau này nước đổ khó hốt.
Ánh mắt Vu Diêm Phù ám trầm, lúc này mới dám cởi bỏ mặt nạ, cúi đầu hôn lên môi thiếu niên, một bàn tay hạ xuống dưới kiếm tìm. Bạch Đầm mù mờ, chỉ cảm thấy thân thể chợt lạnh, quần áo từ đầu vai trượt xuống, ngay sau đó, lưng trần dán vào những thớ gỗ lạnh lẽo. Hắn giật mình, thần trí mơ mơ màn màn mở mắt, nhưng chỉ thấy một mảnh tối tăm cùng với cảm giác môi lưỡi bị mút đến tê dại, ngay cả hô hấp cũng khó, bị người hôn một lúc lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-nhan-doc/1703744/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.