Lương Văn sắp kết hôn rồi.
Lúc nghe được tin tức đó, Lương Dược ngây ngẩn cả người, mặc dù cô biết cô ấy và Lâm Hàn Hi quen nhau từ lâu, tình cảm đôi bên cũng rất thắm thiết, nhưng như này không phải quá nhanh rồi ư?
“Chị, chị có đang nghe không đó?”
Lương Văn bỗng nhiên thấy đầu dây bên kia không có ai đáp lại, cô ấy kỳ quái hỏi một câu, “Chị sẽ đến làm phù dâu cho em chứ?”
“Chờ, chờ một chút, để chị tiêu hóa cái đã.” Lương Dược tỉnh táo lại sau đôi ba giây, “Em có chắc là muốn kết hôn lúc này không? Không phải quá sớm hay sao?”
“Cũng tạm ạ.” Lương Văn nói, “Tháng trước, hai người bọn em đã đi lĩnh chứng rồi, bây giờ chỉ tổ chức hôn lễ bổ sung mà thôi.”
Lương Dược câm nín một lúc lâu.
Lương Văn nghi ngờ nói: “Chị, chẳng lẽ chị và anh rể chưa từng nghĩ đến việc kết hôn ư?”
“...”
Đúng là chưa bao giờ nghĩ tới.
Sau khi lên đại học, Lương Dược và Sở Trú đã chuyển đến ở chung với nhau, sau đó cũng toàn ở cùng một chỗ, cho dù không có tờ giấy chứng nhận kia thì bọn họ cũng đã sống với nhau như một cặp vợ chồng già rồi. Sau khi tốt nghiệp thì công việc bề bộn, có xe có nhà nên cô cũng chẳng nghĩ gì tới việc đi lĩnh chứng cả.
Bởi vì có cha mẹ làm gương nên Lương Dược không có chút tin tưởng nào với hôn nhân, một khi đã hết tình cảm với nhau rồi thì đôi người đôi ngả, một tờ giấy chứng nhận kết hôn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-ngot-thuoc-ngot/787459/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.