Thu sắc diễm hồ tân, quế hoa hương mãn thành.
Hương phong xuy bất đoạn, lãnh lộ thính vô thanh.
Phác tị tâm tiên túy, đương đầu nguyệt canh minh.
Phù dong thiên vạn đóa: Lâm thủy tiếu tương nghênh.
Đó là cảnh thu ở Quế Hồ, thanh mĩ mê người.
Nhưng Quế Hồ đâu chỉ có sắc thu? Đâu chỉ có trăng sáng?
Hoa Dương quốc chí có viết: “Thục có ba đô là Thành Đô, Quảng Đô, Tân Đô, được xưng là danh thành.”
Quế Hồ ở tân đô, xanh thẫm, đỏ tươi, liễu ám hoa minh, vì thế được gọi là tiểu Tây Hồ.
Tiếng sáo vang lên từ sâu trong bóng râm.
Tiêu Thu Thủy chống kiếm ngẩng đầu, chỉ thấy nước hồ như ngọc, cột đỏ đá xanh, cảnh ý tươi mới, sương mù vẫn còn quấn quít trên mặt hồ chưa tan, trên đầm lá sen xòe mở, nghênh đón bình mình.
Trên Quế Hồ có một cây cầu màu vàng đỏ, nối ra tận giữa hồ, khiến cho người ta có cảm giác bay bổng, huyền ảo giữa hoa cảnh râm mát.
Tiêu Thu Thủy sinh trưởng từ Thành Đô, đương nhiên là biết đó chính là cầu Hàng Thu.
Tiếng sáo dìu dặt từ bên kia cầu Hàng Thu truyền tới.
Tiêu Thu Thủy đang phiền muộn chợt cảm thấy một vẻ thanh lượng, không nhịn được tập tễnh bước về phía cầu Hàng Thu.
Nước hồ lấp lánh, xanh biếc đến khôn tả.
Nước trong hồ thâm thúy mà lặng lẽ. Giống như một tấm gương bóng loáng, trên mặt kính không chút sóng gợn.
Tận cùng cầu Hàng Thu là Linh Hương các, đầy bóng liễu, quế hương.
Bên phía mép nước có hơn sắm trăm gốc quế, đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-ma-hoang-ha-than-chau-ky-hiep/44021/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.