Edit: QR2
"Cho nên ta có thể được phong vị, là bởi vì ta thích hợp, bởi vì toàn bộ gia tộc Bình Dương Hầu chúng ta đều rất nghe lời, đây là thứ chúng ta nên có được." Quận chúa Bạch Ngọc khẽ nâng cằm, kiêu ngạo nói.
"Đúng vậy." Cố Thập Bát Nương khẽ thở dài: "Các ngươi sống cũng không dễ dàng." Nói xong nàng lại ngẩng đầu lên: "Nhưng mà ta sống cũng không dễ dàng, tất cả mọi người sống đều không dễ dàng…”
"Ngươi cái gì cũng không có, cho nên cái gì cũng không đáng, lần này ngươi thua mới có thể thua luôn cả tính mạng…" Quận chúa Bạch Ngọc đi đến, gần như dán sát mặt vào gương mặt Cố Thập Bát Nương, dùng âm thanh chỉ hai người họ mới có thể nghe rõ, lạnh lùng nói: "Cho nên, ngay từ lúc bắt đầu ngươi không nên đấu với ta!"[QR2][diendanlequydon]
"Ta không phải là ngươi hiểu được nhiều điều…" Cố Thập Bát Nương cũng nói nhỏ, khóe miệng cũng hiện lên một nụ cười lạnh như vậy: "Nhưng mà, chuyện ta hơn ngươi chính là… Vận may…”
Ánh mắt quận chúa Bạch Ngọc sáng lên, mỉm cười giễu cợt.
"Vận may?" Nàng nhỏ giọng nói, ánh mắt nhìn về hướng cung điện:"Quên nói cho ngươi biết, lúc nãy thái hậu đã phái người thông báo cho thái tử điện hạ quyết định xử phạt ngươi rồi… Thái tử điện hạ nói…"
Khóe miệng của nàng mỉm cười, bên tai Cố Thập Bát Nương nói từng chữ từng chữ: "Tất cả đều do nương nương định đoạt."
Cố Thập Bát Nương cười, lắc đầu.
"Ta nói vận may cũng không phải cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-huong-trung-sinh/2381393/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.