Edit: QR2
"Nhân chứng? Nhân chứng ở đâu ra?" Cố Thập Bát Nương lạnh giọng hỏi: "Dám cả gan vu oan giá họa, cắn chặt ta không thả…"
"Cái gì mà vu oan với vu cáo?" Sai dịch cười lạnh, hạ thấp giọng nói: "Đều là hạ nhân của nhà ngươi và phủ Bình Dương Hầu còn có họ hàng của Chung phu nhân, những người này cũng không phải là người xa lạ không quen biết, cố ý vu oan giá họa, Cố tiểu thư, trong lòng ngươi cũng biết rõ ràng, vẫn nên biết điều một chút…"[QR2][dienanlequydon]
"Phủ Bình Dương Hầu?" Đột nhiên Cố Thập Bát Nương cao giọng nói, giọng nói của nàng lanh lảnh làm cho mọi người đang vây xem đều nghe thấy, lập tức mọi người ồn ào tranh luận.
Đột nhiên nghe nàng kêu lên, sai dịch cả kinh rồi chợt hiểu, sắc mặt càng thêm khó coi.
"Cố tiểu thư, trò hề này đối với Hình bộ chúng ta mà nói, căn bản vô ích…" Hắn lôi xiềng xích ra, nói: "Nếu mời mà ngươi không đi, vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí…"
Trước mắt mọi người nếu bị xích lại dẫn đi, mặc kệ có tội hay không có tội, danh tiếng sau này chắc chắn là xong rồi, mấy hạ nhân run lẩy bẩy gần như đứng không vững, sắc mặt Cố Thập Bát Nương lạnh lùng nhưng lại vô cùng bình tĩnh.
Lá gan của cô nương này thật là lớn! Từ trước đến nay người nào thấy bọn họ, hai chân đều run rẩy, chứ đừng nói đến chuyện nói lời phản bác, trong lòng các nha dịch thầm nghĩ, nhìn lại cô nương này, trên mặt không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-huong-trung-sinh/2381390/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.