Edit: QR2
Kiến Khang
Trong nhà tộc của Cố gia, Cố Trường Xuân và mọi người tụ tập ngồi trong đại sảnh.[QR2[diendanlequydon]
“Ba trăm vạn lượng bạc của Thập Bát Nương đã đến…” Cố Trường Xuân trầm giọng nói. Sau khi từ kinh thành trở lại, tinh thần của ông tốt hơn một chút, mặc dù hai mắt vẫn vẩn đục như cũ nhưng sâu bên trong là sự kiên định.
Mọi người có chút vui mừng, rối rít nói nhỏ với nhau.
“Không biết số bạc còn lại khi nào thì đến…”
“Đúng vậy, hiện tại ở các phân hiệu ngân hàng tư nhân, mọi người vẫn không ngừng chen lấn chật cứng để đổi bạc, ba triệu lượng cũng không chịu được mấy ngày…”
“Mọi người lại đi kiếm bạc…” Hoàng Thế Anh nói: “Mặc kệ làm thế nào cũng phải chịu đựng được năm ngày… Lần này sống hay chết đều phụ thuộc vào mọi người…”
“Phải chuẩn bị mọi thứ cho trường hợp xấu nhất. Tộc trưởng, nếu như bạc của Thập Bát Nương không đến kịp hoặc là không đủ thì phải làm thế nào?” Một nam nhân lớn tuổi lo lắng hỏi.
Đây là lo lắng của tất cả mọi người, mặc dù hình ảnh bốn rương bạc bóng loáng ở đại sảnh năm đó vẫn còn in sâu trong tâm trí mọi người, nhưng dù sao thì Cố Thập Bát Nương cũng chỉ là một cô nương mười mấy tuổi, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn…
“Tộc trưởng gia gia…” Ngoài cửa vàng lên một tiếng la thất thanh, hai người chạy như điên xông vào: “Tới rồi, tới rồi…”
Chợt Cố Trường Xuân đứng lên, giọng nói khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-huong-trung-sinh/2381355/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.