Edit: nnttrang
“Ngươi nói sao?” Cố Thập Bát Nương vỗ tay nàng ta cười hỏi lại.
“Tiến đông cung….” Cố Tịch Nhi lặp lại một lần nữa.
“Lời này ngươi phải nói với Thúc bá mới đúng..” Cố Thập Bát Nương cười nói, “Ngươi cũng biết để chọn Lương nữ phải trải qua thẩm tra thế nào, tính danh tuổi tác, xuất thân ba đời, nếu là thuộc gia đình có xuất thân từ kỹ nữ, hoặc là hát kịch, tôi tớ, nô lệ, làm thuê, hoặc là thợ thủ công đều tính là dân thường không được tuyển Lương nữ, chính là không đủ tư cách tiến cung, đâu phải người nào muốn cũng có thể tiến cung, thích nhập cung khi nào thì nhập…”
“Ta biết..” Cố Tịch Nhi vẫn nắm lấy tay nàng không buông, “Đương nhiên là ta biết điều này…Ta nói là... là…”
“Là gì?” Cố Thập Bát Nương hỏi.
“Chở muội tiến cung rồi, Thái Tử điện hạ thích muội như thế, muội chỉ cần nói một câu, cho ta…” Cố Tịch Nhi hơi xấu hổ cúi đầu nói, nhìn thấy sắc mặt Cố Thập Bát Nương trầm xuống, vội vàng giải thích, “Chúng ta là tỷ muội, đến lúc đó hỗ trợ lẫn nhau, so ra vẫn mạnh hơn người ngoài..”(ở đây giả tạo quá cho xưng tỷ muội, máu nóng lên não >”<)
“Không được lặp lại lời nói xằng như vậy nữa.” Cố Thập Bát Nương trầm giọng quát.
Đối với sự tức giận của Cố Thập Bát Nương cùng với những lời lẽ sắc bén của nàng đã để lại trong lòng Cố Tịch Nhi một bóng ma, theo bản năng vội buông tay nàng ra.
“Lời này là Cố Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-huong-trung-sinh/2381342/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.