Edit: nnttrang
Cố Bảo Tuyền bị trúng độc thiềm, chỉ cần có người nhắc lại, phần lớn mọi người đều thập phần buồn cười, cho rằng đó chính là báo ứng.
Mùa đông lạnh như vậy làm sao đột nhiên lại có Thiềm Thừ, hơn nữa lại nhiều nọc độc Thiềm Thừ như vậy? Có thể là ông trời trừng phạt Cố Bảo Tuyền quỷ phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt này.
Nhưng sau đó Cố Bảo Tuyền suy nghĩ cẩn thận lại, hắn cũng không tin cái gì mà trời cao trừng phạt, nếu thật là ông trời muốn trừng phạt hắn, vậy hắn không biết đã chết bao nhiêu lần rồi…
Nhất định là có người muốn hại hắn..
Hết thảy nữ tử trong nhà lẫn nhi tử, nữ nhi, phu nhân, đám tiểu thiếp đều trở thành đối tượng hoài nghi của hắn, cho nên hắn đã đánh chết một thị thiếp, lại đuổi thêm một thứ thiếp..
Nhưng rốt cục vẫn không tìm thấy đầu mối mà hắn muốn.
Hôm nay hắn ngồi ở chỗ này, trong đại sảnh náo nhiệt như vậy, hắn thật ra cũng không mấy chú ý, đắm chìm trong thế giới hỗn tạp trong suy nghĩ của chính mình, cho đến khi người bên cạnh đàm luận về chuyện Cố Thập Bát Nương, nói nàng là đại sư bào chế thuốc, sẽ bào chế dược liệu, lúc nghe đến dược liệu thần kì gì đó, hắn đột nhiên giật mình một cái.
Hắn nhớ lại lời nói của gã đại phu kia, nếu không phải là bào chế thiềm tô, làm sao có thể có nhiều thiềm độc như vậy…
Mà lúc này một cỗ hương kì quái như có như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-huong-trung-sinh/2381186/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.