Nghe Chu Lệ Nươngthăm hỏi, lại thấy nàng cầm một ít thảo dược, Cố Thập Bát Nương cảm thấy mình đúng là mang tâm tư của kẻ tiểu nhân.
Trên đời này dĩ nhiên có kẻ chỉ nhìn vào cái lý mà không nhìn vào tình thân, Chu Lệ Nương này chính xác là loại người này hay sao?
"Đúng rồi, Thập Bát Nương,qua mấy ngày nữa Hà Trung huyện tổ chức đại hội dược thảo, ngươi có biết không?" Đang nói chuyện phiếm, đột nhiên Chu Lệ Nương lại hỏi điều nàylàm cho tinh thần của Thập Bát Nương hơi chấn động.
"Cái này tacó nghe qua." Nàng gật đầu, ánh mắt dừng lại trên người Chu Lệ Nương,nàng thầm nghĩ, dù sao cũng chỉ là một tiểu cô nương mười bảy mười támtuổi đầu, tâm tư vẫn chưa sâu xa, cảm xúc sốt sắng vẫn ít nhiều bộc lộra bên ngoài.
"Vậy ngươi có đi không?" Quả nhiên Chu Lệ Nương liền hỏi.
"Ta không đi, ta phải đi hái thuốc, với lại ta tới nơi đó làm cái gì chứ?"
"Thực ra, nơi đó, nơi đó rất náo nhiệt, nhiều thương nhân, chủ cửa hiệu thuốc bắc ở kinh đô cũng tới, Thập Bát Nương, dược của ngươi làm ra tốt nhưvậy, việc này, việc này...." Trên mặt Chu Lệ Nương chợt lóe một tia thất vọng, theo sát gần nàng ngồi xuống, chân thành nói.
"...Ngươi đi thì càng nhiều người biết đến, dược của ngươi không phải bán càng đượcgiá hay sao? Tiến kiếm được cũng càng nhiều... Ngươi đi thử xem…” Nàngthân mật cầm lấy tay của Cố Thập Bát Nương hơi làm nũng: “Ta cùng ngươiđi, phụ thân của ta bắt ta cũng phải học dược”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-huong-trung-sinh/2380992/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.