Edit: An Ju
Tuy rằng mỗi ngày tôi đều muốn mãi mãi ở bên chó ngốc, nhưng cái ktrhiến tôi muốn yêu hắn ba kiếp và ở bên đến cùng trời chính là chuyến đi tạm thời của tôi.
Tuy rằng công việc phó tổng giám đốc này cũng dễ quăng qua một bên, nhưng dù sao tôi mới nhậm chức vị lãnh đạo bậc cao này, còn có nhiều thứ phải học, thực ra cũng không được nhàn nhã là bao, lần này cũng đúng lúc cần phải đàm phán việc thu mua với một công ty ô tô nước ngoài. Cuộc sống này, mỗi ngày đều có bao nhiêu người không thể kiếm sống.
Ôm suy nghĩ có thể được đi chơi với chó ngốc nửa ngày, tôi liền dắt hắn theo.
Chỉ là tên chó ngốc này chưa từng được trải nghiệm đi du lịch nên hoàn toàn không nghĩ tới chuyện chênh lệch nhiệt độ hai nước.
Chó ngốc mặc áo ngắn tay và một bác gái mặc áo lông đứng trong hàng chờ trước cửa ra nhìn nhau chằm chằm.
Có lẽ trong nội tâm đều có một câu nói giống nhau.
Đồ ngốc.
Lúc đó tôi còn đang khó chịu.
Bởi vì cái video nhàm chán kia.
Một ngày trước du lịch, Dương Xán thần bí gửi cho tôi một cái link, lúc ấn vào tôi xem không nổi nữa.
Ngọn đèn mập mờ, góc độ không rõ ràng, tầm nhìn cũng cực kỳ không ổn định.
Nhưng tôi sao có thể không nhận ra nam sinh cao như cái cột điện kia chính là chó ngốc của tôi được.
Nữ sinh trước mặt hắn vóc người cao gầy, trong tay là một bó hoa hồng đỏ tươi, dưới đất là những cốc nến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-bao-nuoi-va-bao-nuoi-nguoi-khac-la-trai-nghiem-nhu-the-nao/1809471/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.