Edit: An Ju
Ngày hôm sau, 7 giờ sáng tôi đã tỉnh rồi, qua vài giây rơi vào trạng thái trống rỗng, tôi bật người lên rồi nhảy ra khỏi giường.
Nhưng xung quanh đã không còn ai rồi.
Có cảm giác mất mát không hiểu là chuyện gì xảy ra.
Lúc đó không phải đã là 3 giờ sáng sao, sao hắn lại dậy sớm được như thế chứ, hơn nữa…
Tôi là heo à? Kim chủ tỉnh dậy mà tôi không hề phát giác.
Tôi thất hồn lạc phách quay lại trường, lại tiếp tục qua mấy ngày làm sinh viên đại học như bình thường, cũng không thấy kim chủ gọi tôi đến.
Sau đó tôi mới biết được kim chủ phải xuất ngoại một tháng.
À, nước ngoài à…
Tôi đăm chiêu nghĩ, tôi cũng chưa từng được xuất ngoại…
Tôi căm phẫn chọc nát một miếng cảo, thầm mắng kẻ có tiền ác độc, tư bản chủ nghĩa dối trá.
Mấy người anh em cùng khối ăn cơm cùng thấy rất lạ, hỏi tôi có phải vừa bị đá nên thất tình hay không.
Sao lại thế được!
Ai mà thèm để ý tôi chứ…
Mà trong khoảng thời gian này tôi mới biết được, lúc đó bạn gái cùng khoa đã báo tin cho tôi về một trận đấu bóng rổ với khoa Cơ Điện. Có người nói lần tranh tài này còn mời được nhà tài trợ, nếu như thắng trận này, học bổng nhiều nhất có thể là 6000 đồng.
Tôi rất để ý, bởi vì học bổng trong khoa mỗi năm đều là tôi lấy. *
*Chỗ này t cx có thắc mắc, tại sao v nhỉ? Sao chỉ có một mình Tiểu Vạn lấy được học bổng nhỉ?
Thế nhưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-bao-nuoi-va-bao-nuoi-nguoi-khac-la-trai-nghiem-nhu-the-nao/1809459/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.