"Cái gì thế này?"
Ánh sáng lập tức biến mất.
Yihi dù đang sợ hãi nhưng cũng khẩn trương lấy lại tinh thần.
Cô khó chịu đá vào ‘xác thịt’, thành quả duy nhất thu lại là … đau ngón chân. Cô lăn lộn nghiên cứu ‘xác thịt’ từ mọi hướng với gương mặt cau có … chỉ một khắc là nhận ra hình dạng của nó đã thay đổi.
"Uhh, nó hấp thụ rễ cây"
Rễ cây rất nhọn và chắc nịch. Ánh sáng từ ‘xác thịt’ hấp thụ nó và tạo ra những thay đổi nghiêng thùng đổ nước (nghiêng trời lệch đất). ’xác thịt’ đã sử dụng nó như một nguồn pháp lực.
“‘xác thịt’. Ngươi có giận Yihi không? ”
Lương tâm của Yihi bị cắn rứt và cô thả ‘xác thịt’ ra. Trước đây body của nó có độ đàn hồi tuyệt vời, nhưng giờ thì rắn như đinh. Như kiểu nó đang thể hiện sự tức giận vậy
“Nó không nhúc nhích nữa rồi. Chả vui gì cả”
Duk!
Yihi đá vào ‘xác thịt’ cứng ngắc.
"Ya!"
Lần này thì đau cả bàn chân luôn.
Yihi lăn lộn trên mặt đất. Dù vừa làm trò ngu ngốc đó chỉ vài giây trước, nhưng cô vẫn không biết rút kinh nghiệm.
"Hiing, ta không chơi với ngươi nữa!"
Yihi hét lên và bay đi quấy rối bầy ong.
* * *
Stein.
Trưởng lão của tộc Dwarf được giao nhiệm vụ ở tầng 7 Hầm ngục. Hiện giờ, ông ta đang đi về phía tầng 15 với một vài tộc nhân cường tráng khác
“Trưởng lão Stein. Liệu lần này chúng ta có thu được thêm chút rễ khỏe mạnh nào không? ”
“Đừng nói cái kiểu ước ao thế. Tộc Dwarf không sống quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dungeon-hunter/1373009/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.