Tất cả mọi người đứng trong khu vực đều nín thở. Tôi cũng vậy. Không nói lời nào nhưng chăm chú nhìn Lee Sarang và Yihi.
Ở kiếp trước của tôi, Lee Sarang được biết đến là Nữ hoàng Nhân từ
Chrisley đã đưa cô bé đến. Tôi không ôm nhiều hi vọng với sự xuất hiện này nhưng cô bé đã nghĩ ra cách giải quyết vấn đề bằng Cây Khởi nguyên.
Định mệnh? Ràng buộc? Tôi không tin vào mấy thứ trừu tượng như vậy.
Đóng góp của Chrisley là rất lớn.
Nhưng nếu vấn đề không được giải quyết hoặc thậm chí trở nên nghiêm trọng hơn… Lee Sarang sẽ không thể trốn tránh trách nhiệm, dù tiềm năng của cô bé là 425. Tôi sẽ không giết cô bé, nhưng chắc chắn cô bé sẽ sống không bằng chết. Một con búp bê sống nhưng mất não, ý tưởng thật không tồi.
Tuy nhiên… cô bé phải làm điều này thật tốt.
“Ngục chủ của em. Chuyện này có vẻ sẽ mất thời gian. Ngài nên thư giãn trong khi em bảo vệ nơi này”
Một ngày đã trôi qua. Tôi lắc đầu.
"Không. Quá trình này rất thú vị. Tôi không thể bỏ lỡ”
Chuyện này cũng rất quan trọng. Tôi rất để tâm đến vấn đề này nên không thể nghỉ ngơi. Nhỡ may có biến thì sao. Giả sử như một tình huống cần sự cho phép của Ngục chủ và tôi cần phải xử lý nó ngay lập tức chẳng hạn.
Tôi có thể sử dụng quyền năng còn lại của Lõi Hầm ngục từ chỗ này.
Hai ngày trôi qua. Rồi ba ngày.
Cơ thể Lee Sarang bắt đầu lắc lư. Cô bé nhiều nhất cũng chỉ 10 tuổi, vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dungeon-hunter/1373003/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.