"Vậy nên là. Ngài biết đấy. Yihi đã nghĩ là...”
Khi tôi bước về phía trước.
Yihi ngồi trên vai trái của tôi và thỏ thẻ. Đúng là một nàng tiên mong manh dễ vỡ. Cô nàng “Lõi hầm ngục” đã không ở bên tôi một khoảng thời gian khá dài.
Tôi chẳng thèm thắc mắc câu nào, và cứ thế kết hợp ra một kỹ năng độc nhất. 1 cú shock nho nhỏ.
Dĩ nhiên là cô nàng Yihi của tôi sẽ có “chút” suy ngẫm trong đầu!
“Ah, tai em. Chủ nhân đang xúc phạm Yihi đấy”
Yihi nắm lấy tai mình. Sau đó, cô bay đến tai tôi và bắt đầu mở máy.
"Ù ôi, cái kỹ năng Độc nhất ấy khó chế tạo cực kỳ Chủ nhân ạ. Muốn mua thì cũng đắt lắm. Cả cuộc đời còn lại của em có khi còn chẳng có nổi 1 cái. Thế mà Ngài chỉ cần suk! Sak! Bbeong! Và nó được tạo ra ngay tức thì. Thế nên là, Yihi!”
Yihi nắm chặt tay như thể đang thề nguyện điều gì đó.
“...?”
“Em từ bỏ. Yihi ~”
Và cô cười, trông khá là ngây ngô. Yihi nhún vai.
“Chả việc gì phải tốn thời gian để lo lắng về cái việc đó. Cảnh báo mấy chuyện này xem chừng cũng là việc chẳng mấy khôn ngoan phải không Chủ nhân?”
Yihi hiểu những gì mình nói nhưng dường như có một bức tường lớn, vô hình chen giữa sự sáng suốt của cô.
“Thật tuyệt vời làm sao”
Tôi thẳng thừng trả lời. Yihi coi đó là lời khen và vỗ vỗ đôi cánh.
“Yihi”
Xem chừng tâm trạng của cô đang khá tốt. Yihi nhìn ngắm gương mặt tôi một lát rồi nở một nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dungeon-hunter/1372901/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.