“Chị ơi, chúng ta có nên chờ thêm chút nữa rồi hãyđi…” Hà Thiến Văn mới nói dở chừng thì phát hiện chị hai yêu quý của mình dườngnhư không tập trung, căn bản không nghe cô nói chuyện, đành phải to tiếng hô“Chị!”
“A?”Hà Tân Vũ giật mình, hoàn hồn lại: “Làm sao thế?”
Ngày thứ bảy đầu tiên của tháng 5, sau giờ Ngọ, haichị em cô ra khỏi cửa hàng mua sắm. Các cô cùng nhau mua quà tặng mẹ, là mộtcái ghế mát-xa đa chức năng, yêu cầu chủ tiệm ngày mai giao về tận nhà.
“Chị nhìn gì mà ngốc ra thế, trên đường có trai đẹpà?” Hai mắt Hà Thiến Văn đảo qua đảo lại cũng không thấy một gương mặt đẹp trainào, lại phát hiên đối diện đường có một cánh cổng lớn, lập tức nghĩ: “A, đâykhông phải trường cũ của chị sao.”
Hà Thiến Văn và chị tuy cùng đi học nhưng lại kháctrường. Bởi vì chị cô học rất giỏi, các cấp học đều được vào thẳng trường quốclập. Không giống như cô chuyển trường áp lực thi cử nặng nề, miễn cưỡng mới lấyđược tấm bằng chuyên ngành. Nhưng trời sinh tất có chỗ dung, bây giờ chị hai lànhân viên nhà nước, cô là nhân viên nghiệp vụ, cả 2 đều có năng lực báo hiếucho mẹ.
“Đúng vậy.” Hà Tân Vũ nhẹ gật đầu, nhìn bốn chữ Trunghọc truyền thanh trên cổng, làm cô nhớ lại thời còn đi học.
“Nếu trùng hợp như vậy, chị có muốn vào xem không?”
“Không cần đâu, mẹ đang chờ chúng ta ở nhà.” Cha mẹcác cô đã sớm ly hôn, mẹ cô Hà Thu Mỹ là một nữ y tá, khó khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-yeu-em/2127322/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.