Tả Đào và Tống Thời Hàn ở lại nhà họ Tống đợi ba ngày.
Ngoại trừ đêm dầu tiên mới đến, phần lớn thời gian Tống Hoằng và Vạn Thu Huyền cũng không ở nhà, ban ngày ở công ty, buổi tối mới trở về, hơn nữa hai người lại rất dễ ở chùn, chi nên trong khoảng thời gian này Tả Đào sống vô cùng tự tại.
"Sao rồi, sống chung với bố mẹ chồng có ổn không?"
Trong giọng nói của trò chơi, Ngô Thủy Ba dùng giọng nói rất hóng chuyện hỏi: "Tối hôm qua mời em đi ra ngoài chơi em cũng không chịu, chẳng lẽ là vui đến quên cả trời đất rồi?"
Tả Đào khoanh chân ngồi trên ghế, ngay từ khi Ngô Thủy Ba mở miệng hỏi câu này, cậu đã lựa chọn bỏ qua.
Ngô Thủy Ba cũng không để ý, tiếp tục hóng chuyện: "Vậy để anh đổi câu hỏi, gả vào nhà giàu thì có cảm giác thế nào?"
Tả đào ném một quả cà chua nhỏ vào miệng, mặt không đổi sắc nhìn phần giới thiệu kỹ năng anh hùng mới trên màn hình, tiếp tục không để ý.
Ngô Thủy Ba: "Được rồi, anh cũng không kiên trì nữa. Hôm nay em có rảnh không, lát nữa chúng ta cùng đi làm móng đi, vừa lúc làm xong đi nhậu luôn, hôm nay thời tiết đẹp thế này, đi ăn tôm hùm đất với mấy két bia là quá tuyệt vời."
Cách màn hình, Tả đào nhịn không trợn trắng mắt với hắn.
Cậu thật sự muốn mở hộp sọ của Ngô Thủy Ba ra xem bên trong chứa cái gì, tại sao từ lúc mới quen đến bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-vo-ngoan-ngoan/3315897/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.