Hành lý trong nhà rốt cuộc đã được gửi tới, nhưng Tả Đào vẫn luôn không có thời gian rảnh để xử lý. Bây giờ có muốn ngủ tiếp thì cũng không ngủ nổi nữa liền tận dụng thời gian thu dọn đồ đạc, khiến cho chính mình trở nên bận rộn cũng là một cách dời sự chú ý. 
Nhưng chiêu này căn bản là vô dụng, không những vô dụng mà ngược lại càng khiến cậu xấu hổ hơn. 
Tả Đào vuốt sườn cổ vẫn đang còn tê dại, thầm nghĩ cậu đã nói như vậy rồi hẳn là Tống Thời Hàn sẽ không cảm thấy cậu kỳ quái đâu? 
Cậu không cách nào nhớ nổi lúc nãy mình đã nhắn cái gì với Tống Thời Hàn nữa, thật sự là quá xấu hổ, nếu không phải đối phương chính là Tống Thời Hàn, thì có lẽ cậu đã bắt đầu tính toán xem phải làm sao để giết người bịt miệng rồi. 
Sửa sang phòng qua loa một hồi, Tả Đào mới đẩy đi tới nhà ăn, vừa vặn gặp phải Vương Thu mới tỉnh ngủ. Đam Mỹ Sắc 
"Chào buổi sáng, chúng ta cùng nhau đi xuống ăn cơm nào?" Đầu tóc Vương Thu đang còn bù xù, sau khi chào hỏi Tả Đào, lại cúi đầu xem di động: "Video này buồn cười quá, anh phải dùng nick nhỏ để chia sẻ mới được." 
Tả Đào đi song song với hắn tới nhà ăn: "Video nào......" Còn chưa nói xong đã hối hận vì câu hỏi mình vừa nói ra. 
Từ ngày hôm qua đến bây giờ, video được gọi là "hài hước" trong giới E-Sport này chỉ có một cái kia. 
Vương Thu trả lời: "Chính 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-vo-ngoan-ngoan/2981625/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.