Bác sĩ vật lý trị liệu mà Khương Minh sắp xếp cho Tống Thời Hàn đã sớm đến căn cứ, sau một loạt kiểm tra, bác sĩ tỏ vẻ lần này vấn đề không phải rất lớn. Nhưng dù vậy, Khương Minh vẫn không yên lòng, khi bác sĩ đang làm vật lý trị liệu cho Tống Thời Hàn, hắn lại đuổi theo hỏi rất nhiều vấn đề khác.
Sau nhiều năm, những việc cần chú ý nói đi nói lại cũng chỉ có từng ấy.
Tống Thời Hàn biết Khương Minh là cố ý hỏi cho anh nghe.
"Đã nói là không có vấn đề gì rồi."
Sau khi Khương Minh đưa bác sĩ vật lý trị liệu ra ngoài, Tống Thời Hàn ngồi trên ghế sofa hoạt động bả vai, thoạt nhìn có chút bất đắc dĩ.
"Chờ đến khi xảy ra chuyện thì cũng đã muộn rồi." Khương Minh tiện tay tịch thu chiếc điện thoại di động mà Tống Thời Hàn vừa lấy ra khỏi túi, nói: "Đừng nghịch điện thoại di động nữa, quên mới nãy bác sĩ nói gì rồi sao? Ngày thường sau khi huấn luyện xong, thì hoạt động cổ vai nhiều một chút, còn phải bảo đảm nghỉ ngơi đầy đủ."
Vừa dứt lời, hắn đột nhiên cúi người đi tới gần Tống Thời Hàn, dùng mũi ngửi ngửi: "Fire, cậu vừa mới trở về phòng hút một điếu thuốc sao?"
Tống Thời Hàn: "......"
Tống Thời Hàn nhéo nhéo huyệt Tình Minh: "Ừ."
"Từ hôm nay trở đi, cậu không được phép hút thuốc nữa, chờ đến khi nào khỏi hẳn rồi tính." Nói rồi, Khương Minh giơ tay về phía Tống Thời Hàn: "Cậu không cần tôi nói cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-vo-ngoan-ngoan/2981597/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.