🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hiện trường còn đang liên tục sôi trào, tính cả toàn bộ cư dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp.

Khoảnh khắc lời kịch thuộc về Fire Đại Tư Tế vang lên vang lên trong hội trường, dễ như trở bàn tay khơi dậy sự nhiệt huyết của các fans.

Khương Minh ở phía sau quan sát lập tức bật cười, nhưng hắn cảm thấy mình là người trưởng thành nên vẫn cố gắng nhịn xuống, nhưng khoé miệng vẫn ức chế không được hơi nhếch lên: "GG hiện tại xem như nỏ mạnh hết đà, thật sự rất có dũng khí, cái gì cũng muốn thử. Mọi người nỗ lực hết cỡ cho tôi, nếu trận này thắng chúng ta về ăn bữa tiệc lớn."

Vương Thu: "Ha ha ha, tôi hiện tại có chút xúc động muốn đi xuống cùng mọi người hét lên."

Tư Tranh vui đùa nói: "Dù có xúc động đến đâu cũng phải chịu đựng, hiện tại đã không có cơ hội cho cậu đổi thay thế bổ sung."

Vương Thu: "Tranh tổng, cậu thật khiêm tốn." Quay đầu lại hưng phấn mà nói câu: "Vừa mới rồi còn nói, Quả Đào đợt này em có thể trực tiếp đi theo đội trưởng học tập thật tốt."

Tả Đào cũng nhếch miệng: "Ừm!"

Tống Thời Hàn cười nói: "Chờ trở về."

Chưa kịp dò hỏi, Phân đoạn Cấm/Chọn vẫn đang diễn ra, Tống Thời Hàn sử dụng Đại Tư Tế không thể nghi ngờ đã thay đổi bầu không khí căng thẳng, anh tiện tay ấn chuột chọn phù văn thiên phú cho Đại Tư Tế, nói: "Đều đánh cho tốt, mọi người cùng nhau cố lên."

Sau khi Tư Tranh dẫn đầu khoá Đại Tư Tế, đội hình của dần dần thành hình. Vị trí cuối cùng của bên họ là hỗ trợ, Khương Minh nhìn đội hình đối diện, hơi tự hỏi một chút: "Pink trận này chủ yếu bơm sữa đi, ổn một chút."

Tả Đào gật đầu: "Được."

Kỳ thật cậu cũng nghĩ như vậy, chủ bơm sữa cũng có thể chia sẻ một phần áp lực cho đội, Tư Tranh ở giai đoạn sau cũng sẽ không vất vả như vậy.

Khương Minh sau đó lại đưa ra nhiều lựa chọn phù hợp hơn.

Tống Thời Hàn vào lúc này lên tiếng: "Pink."

Tả Đào đang suy nghĩ những lựa chọn mà Khương Minh đưa ra, nghe thấy Tống Thời Hàn kêu ID cậu, theo bản năng đáp lại: "Làm sao vậy?"

Tống Thời Hàn nói: "Chơi Diệp Yêu được không?"

Nghe vậy, động tác trên tay Tả Đào khựng lại, ký ức vốn chỉ thuộc về hai người bọn họ lúc này đột nhiên hiện lên trong đầu cậu, khi cậu định thần lại thì con chuột đã di chuyển đến chỗ Diệp Yêu.



Chỉ có Khương Minh không biết tại sao tiếp tục nói: "Diệp Yêu cũng rất thích hợp, vừa có thể khống chế vừa có thể thêm máu, có thể lấy."

Nghe vậy, Tả Đào trực tiếp khóa Diệp Yêu.

Trận đấu diễn ra được mười phút, Đại Tư Tế của Tống Thời Hàn tiếp hai lần hạ gục đường dưới của GG, trực tiếp đập tan mọi tâm lý vận may của GG với lợi thế kinh tế đầu tiên trong trận đấu.

Trận đấu diễn ra được mười hai phút, Diệp Yêu và Đại Tư Tế đẩy đổ tòa tháp đầu tiên ở đường dưới, bắt đầu xâm chiếm khu vực hoang dã và lang thang khắp nơi, lúc đó Thánh Quang trên người Đại Tư Tế bắt đầu chậm rãi xua tan bóng tôi che dấu quân địch nửa bên hẻm núi, ánh sáng trường cung trong tay như ngọn lửa trắng lạnh lẽo ngưng tụ nhảy múa.

Bình luận viên A không giấu được vẻ phấn khích trong giọng nói: "Mười hai phút, mới 12 phút mà hiệu ứng bị động đã xuất hiện!!! Hàn Thần quá tuyệt, cách hai năm Đại Tư Tế lại một lần nữa xuất hiện trên sân thi đấu, vẫn là dáng vẻ quang mang vạn trượng như cũ!"

Mười tám phút.

Hai bên có trận giao tranh đoàn chiến đầu tiên ở giữa trận.

Hỗ trợ GG Demon mang theo đi rừng nhà mình từ trên cao lao xuống, theo sát là xạ thủ Exceed, Vương Thu cảm nhận được nguy cơ liền di chuyển linh hoạt để tránh lưỡi liềm máu chết người của người đi rừng, Demon được trao quyền khống chế, cùng lúc đó U Linh Cat tốc biến xuyên tường hạ đại chiêu, SZ dịch chuyển về phía sau để hoàn thành việc phong tỏa đường, chặn đường trên và pháp sư từ phía đối diện đang chạy đến hỗ trợ.

Đúng lúc này, Tả Đào di chuyển lao vào trung tâm chiến trường, Vương Thu được bắn cho một ngụm sữa lập tức thối lui về tháp, mở ra vũ khí đại khai sát giới, Đại Tư Tế từ xa giương cung thánh lên, một mũi tên đâm ba kẻ thù rớt hơn phân nửa thanh máu.

Khung cảnh trong lúc nhất thời vô cùng hỗn loạn, giữa các hiệu ứng kỹ năng khác nhau, vài chiếc lá xanh luôn bay lơ lửng xung quanh Đại Tư Tế bị thánh quang bao phủ. Trận chiến giữa hai đội đứng đầu thực sự rất hấp dẫn, cho đến khi có người nhận thấy lượng máu của phe GG đang dần suy giảm, nhưng phe Wildfire không thay đổi nhiều ——

Tả Đào luôn dựa vào khả năng tính toán đáng kinh ngạc của mình để lấy lại sức khỏe cho đồng đội từng miếng một. Tuy nhiên, vị trí của cậu quá khó đoán, Exceed vài lần muốn vòng ra sau giết Diệp Yêu của Tả Đào, nhưng mà hắn vừa mới đột tiến, bên kia Cat kịp thời đuổi tới, giành trước một bước giết chết Exceed thu hoạch đầu người.

Tả Đào lập tức quay đầu lui về phía sau: "Chị Cat, đại ân không lời nào cảm tạ hết được."

Ai đó trong số khán giả bắt đầu hét lên ID của Pink ——

Trước toàn bộ phát sóng trực tiếp, thiếu niên tóc hồng nhạt với vẻ mặt thong dong trấn định, những ngón tay nhảy nhanh trên bàn phím, dưới áp lực cực lớn, cư nhiên vẫn có thể đem số lượng thương tổn đánh ra không nhiều lắm kéo đầy.

Bên kia, Đại Tư Tế của Tống Thời Hàn vẫn đang tiến về phía trước, sau khi Tả Đào ăn một bình máu, lại lần nữa đuổi theo Đại Tư Tế, đồng thời thời gian kỹ năng CD toàn bộ khôi phục.

Bốn người còn sống ở GG lập tức sơ tán đến khu vực rừng rậm phía trên, nhưng mà lúc này thánh quang của Đại Tư Tế đã che phủ diện tích càng ngày càng lớn, Tống Thời Hàn đang đuổi theo lại một lần nữa hướng các fan suy diễn nỗi sợ khi bị Đại Tư Tế chi phối năm đó.

"Trời ơi, một lần nữa tôi lại bị sốc trước thương tổn nghịch thiên của Hàn Thần." Bình luận viên C: "Pink cũng vậy. Trong khi trị liệu cho đồng đội, Pink thực sự có thể đạt được hiệu quả tối đa. Đợi đã....... Có phải vừa rồi em ấy mới thu hoạch đi rừng?"

Bình luận viên A: "Chỉ tiếc Pink không phải là người hỗ trợ của tôi, Bộ đôi đường dưới của Wildfire này, trong lúc nhất thời tôi thế nhưng không biết nên hâm mộ ai."

"Hâm mộ đoạn tình yêu tuyệt mỹ này đi thôi." Bình luận viên B đã bắt đầu nhắm mắt khoe khoang: "Chỉ bằng một đợt đoàn chiến này, sau mùa giải này, danh tiếng hỗ trợ thiên tài của Pink hoàn toàn xứng đáng!!"

Cư dân mạng theo lời của bình luận viên B cùng nở nụ cười.

Cùng lúc đó, bên phía GG chỉ còn lại có một mình Demon vẫn còn sống.

"Pink còn đang đuổi theo." Bình luận viên A: "Nhưng đáng tiếc, Demon vẫn thận trọng và rút lui kịp thời. Nhưng mặc kệ thế nào, Wildfire đã hạ gục bốn mạng trong đợt này, điều này đã mở ra một lợi thế đủ lớn"

Bình luận viên B: "Đúng vậy, ừm......"

Tuy nhiên, trước khi cuộc trò chuyện của họ kết thúc, một loạt tiếng la hét nhiệt tình đột nhiên vang lên từ hiện trường.

Sau khi phản ứng xong, đạo diễn lập tức diễn lại cảnh giết chóc vừa rồi——



Thời điểm Demon biến mất, Tả Đào trực tiếp lao về phía trước và giữ khoảng cách, trên bãi cỏ hoang vắng không có một bóng người, cậu bắn ra một kỹ năng gây sát thương duy nhất của mình về phía bóng tối không bị thánh quang che phủ trước mặt, giây tiếp theo, Demon đang trở về thành bị đánh gãy, thân hình bại lộ trong tầm nhìn của mọi người.

Sau khi phản ứng, Demon có lẽ muốn đổi một lấy một, nhưng trước khi kỹ năng chạm vào Diệp Yêu, một mũi tên của Đại Tư Tế phá không phóng tới, và trị liệu bị động cũng đồng thời bao trùm lên người Tả Đào.

Tả Đào điều khiển Diệp Yêu còn sót lại ít máu, bắn ra hai đòn tấn công cơ bản đến lấy đầu người rồi dẫm lên thi thể Demon ở tại chỗ trở về thành, trông đầy vẻ chế nhạo.

Hai chữ "Đoàn diệt" thông qua thông báo giọng nói vang vọng toàn trường.

【 a a a a a, tôi mẹ nó bị Bé Pink soái chết, Diệp Yêu cũng có thể chơi được như vậy sao! 】

【 Trời ơi, làm sao em ấy biết được vị trí của Demon? 】

【 Đây đâu còn là mũi tên hồi máu nữa, rõ ràng là mũi tên của thần Cupid a a a a a!!! 】

【 Mẹ muốn khóc, một mũi tên vừa rồi của Fire quả thực bắn tới trong lòng mẹ a a a!!! 】

25 phút.

Wildfire chiếm được ưu thế hoàn toàn, sau khi hạ gục một con rồng lớn, một đường tiến về phía trước, ngay khi trụ của GG hoàn toàn bị phá bỏ, Tả Đào đầu tiên là tháo tai nghe xuống quay lại nhìn Tống Thời Hàn, Tống Thời Hàn vừa lúc cũng đồng thời nhìn lại.

Một trận chung kết BO5.

Wildfire đã giành chức vô địch với tỷ số 3-1.

Giữa tiếng hò reo ầm ĩ của khán giả, Tả Đào mấp máy môi dưới, nhưng dường như không cần nói thêm gì nữa.

Khương Minh đã sớm chạy lên sân khấu, lúc nhìn về phía huấn luyện viên của GG khó nén được vẻ kiêu ngạo, hắn dùng sức ôm lấy các đội viên của mình.

Bài hát chủ đề kéo dài cả mùa bắt đầu vang lên. Mà khán giả xem trực tiếp, tính luôn cả các fans đang canh giữ trong phòng phát sóng đều đồng thời hô to tên Wildfire.

Trải qua thời gian chỉnh tu ngắn ngủi, mọi người đi theo Khương Minh cùng nhau lên sân khấu nhận giải quán quân.

Nhịp tim của Tả Đào bây giờ vẫn đập rất nhanh, như thể đang bắt kịp nhịp trống của bài hát chủ đề trò chơi mùa hè. Cậu nhìn nhân viên công tác ôm Champion Cup từng bước một đi về phía bọn họ, trong khoảng thời gian này không biết bao nhiêu mồ hôi đổ ra, chúng dường như càng trở nên có ý nghĩa hơn, hình dạng trong tương lai cũng bởi vậy càng thêm rõ ràng.

Bên cạnh, các đồng đội thân mật nhất cũng đang reo hò hoan hô.

Vương Thu ở bên cạnh xoa tay, nghe không ra là cười hay khóc, chỉ đang đúng tại chỗ nhảy nhót: "Ha ha ha, mọi người cùng nhau giành quán quân, a a a, cho dù có để tôi đứng chổng ngược gội đầu lần nữa tôi cũng chịu!!!"

Tư Tranh: "Các anh em, giỏi lắm!"

Cat từ trước đến nay ít khi bộc lộ cảm xúc cũng nở nụ cười thật tươi: "Chúng ta về sau còn có thể lấy thêm càng nhiều quán quân!"

Mà dưới đài.

Tả Đào liếc mắt nhìn một cái, ở hàng ghế đầu tiên, Tống Hoằng và Vạn Thu Huyền ngồi cùng với Tô Nguyệt Yểu đã đứng lên từ lúc nào, mà Tô Bá được xưng là hung tàn nhất giới E-Sport lúc này lại hồng con mắt, nửa là vui mừng nửa là hưng phấn mà nhìn về phía cậu.

Mà Ngô Thủy Ba và Star thì đang ôm nhau thành một đoàn khồn biết đang kêu cái quỷ gì, trên mặt hưng phấn khó có thể che lấp, Đinh Lỗi thì đang lôi kéo tay bạn gái, cùng nhau hướng về khán đài vẫy tay.



Từ lúc gia nhập Wildfire tới nay, những sự kiện trong quá khứ tưởng chừng như bình thường nhưng khiến người khác không biết nên khóc hay cười như thủy triều tràn tới.

Gia đình và bạn bè luôn ở bên bạn trong mọi giai đoạn của cuộc đời.

Người dẫn chương trình đang ở bên cạnh nói cái gì đó nhưng không ai nghe rõ.

Khi cậu quay đầu lại, Tống Thời Hàn dẫn đầu bước lên một bước, ở trước mặt mọi người ôm lấy cậu vào trong ngực.

Hội trường ồn ào đủ thứ tiếng, nhưng Tả Đào lại có thể nghe rõ nhịp tim mình, cũng có thể cảm giác được nhập đạp mạnh mẽ từ lồng ngực của Tống Thời Hàn.

Họ ôm nhau một cách tự nhiên, mà hôn nhau cũng rất tự nhiên.

Quá khứ và hiện tại dường như gắn bó chặt chẽ với nhau, giống như những vì sao thắp sáng màn đêm, những đêm mà vô số người đã đi qua trong quá khứ bắt đầu trở nên sáng ngời. Hóa ra những chuyện cũ đã qua đều là tín hiệu để cho hai người gặp nhau.

Mãi cho đến khi hai người Vương Thu và Tư Tranh chơi xấu ồn ào hét lên: "Chúng tôi cũng muốn ôm, chúng tôi cũng muốn ôm."

Thực tế còn mơ mộng hơn tất cả những khát vọng viển vông.

Khoảnh khắc ánh đèn sân khấu buông xuống, năm người cùng nhau nâng cao chiếc cúp vô địch, thiếu niên thẳng tiến không lùi, đón nhận ánh nắng gay gắt của mùa hè.

Đây là thanh xuân thuộc về họ,

Nóng bỏng và lộng lẫy.

—— Hết ——
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.