Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà
...
Nhan khê ôm cổ Nguyên Dịch, nằm sấp trong lòng anh, cách một chiếc áo khoác dày, nghe thấy tiếng tim đập thình thịch của anh.
"Này," Nguyên Dịch vỗ vỗ mông cô, "Muốn anh ôm hoài sao?"
"Thời điểm mấu chốt, anh phải nên nói, em yêu, đừng sợ, có anh ở đây không được sao?" Nhan Khê xuống đất, bị gió lạnh bên ngoài thổi đến rùng mình một cái. Vừa rồi khi bị hai vệ sĩ kéo kéo, khăn quàng cổ của cô dường như đã rơi xuống đất.
"Sớm nói cho em biết, đừng xem lung tung mấy phim truyền hình không đáng tin cậy." Nguyên Dịch cởϊ áσ khoác trên người ra, quấn đầu Nhan Khê lại, "Sẽ làm đầu óc em ngu mụi."
Nhan Khê muốn cởϊ áσ khoác ra trả lại cho Nguyên Dịch, bị Nguyên Dịch đè lại: "Khoác thật tốt, đàn ông đang tức giận, loại thời tiết này không lạnh được anh."
Tống Từ được vệ sĩ đỡ từ trên mặt đất đỡ lên thì thầm: "Lửa giận quả thật rất lớn."
Nguyên Dịch nghe được hắn oán giận, quay đầu nhìn hắn một cái.
Bị bộ dáng hung thần ác sát của Nguyên Dịch dọa sợ, Tống Từ phản xạ có điều kiện lui về phía sau một bước, ảnh hưởng đến chỗ bị thương, đau đến mức hít sâu vài hơi lạnh, "Tôi, tôi cái gì cũng không nói."
Không để ý tới hắn, Nguyên Dịch cúi đầu nói với Nhan Khê: "Hắn đã làm gì em?"
"Tôi cái gì cũng chưa kịp làm!" Bị Nguyên Dịch đánh ra bóng ma tâm lý, Tống Từ vội vàng nói: "Nhan tiểu thư, cô phải làm chứng cho tôi."
Nhan Khê có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-trong-mat-ma-bat-hinh-dong/977746/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.