Ngày đó sau khi có kết quả kiểm tra toàn thân và do lường gien cho nhóc con này xong, tâm trạng Salmon Nord thấp thỏm nhìn tài liệu mà Hoắc Tư đưa cho anh.
Trước tiên anh liếc mắt quét một lượt từ đầu tới đuôi trên tài liệu, sau đó ở dòng dưới cùng phát hiện một dòng chữ: Qua xét nghiệm gen đã xác minh được 99,99% loại bỏ khả năng là gien dị thú, ngoại trừ thuộc giống loài quý hiếm ra thì nó cũng chỉ là một con hổ trắng nhỏ bình thường, không có bất cứ dị năng tinh thần lực nào, nhưng dùng để nuôi chơi thì được.
Vẻ mặt Salmon Nord phức tạp nhìn phần tài liệu này, vậy mà không phải mèo trắng nhỏ à?
Đồng thời trong lòng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, kết quả này cũng xem như đã loại bỏ việc nhóc con có khả năng là dị thú cấp cao, đặc biệt là dị thú cấp 9.
Có điều, Yến Yến thông minh như vậy, sao có thể chỉ là một con hổ trắng nhỏ bình thường không hề có dị năng tinh thần lực được?
Anh không tin với cái mặt của con vịt béo kia của Hạ Nùng mà có thể tìm thấy nhiều chuột như vậy.
Đối với kết quả này Salmon Nord có chút hoài nghi.
"Bang bang bang" – Tiếng đập cửa vang lên, ngoài cửa truyền đến giọng nói to của Hạ Nùng, "Em họ, mau ra đây đi, có chuyện không hay rồi, không thấy Salin Shelley đâu cả."
Salmon Nord nhăn mày, di chuyển xe lăn ra mở cửa, "Cái gì gọi là không thấy Salin Shelley?"
Hạ Nùng đưa ảnh chụp màn hình tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-trong-ho-ma-bat-hinh-dong/906225/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.