Quách Thiển Thiểnđương nhiên không nhắc gì đến Thẩm Hiểu Bắc với Đường Minh Hồng, chuyệnđó chỉ giống như một bản nhạc đệm, là sai lầm mà bất cứ ai cũng gặpphải. Nhưng lúc này Đường Minh Hồng chạy đến chỗ cô, vừa thở hổn hển vừa nói: “Thiển Thiển, hôm qua anh vừa mơ thấy em ở cạnh một thằng con trai khác!”
“Vớ vẩn!” Quách Thiển Thiển ngoảnh mặt lại, cùng anh bước về phía trước, tuy bước đi vững chắc trên hàng gạch sát mép đường nhưng trái tim cô lại đập loạn xạ, lẽ nào tên ngốc này lại có giác quan thứsáu sao?
“Người ta thường nói, giấc mơ thường trái với sự thật.Anh bước theo sau cô, giọng nhẹ như gió thoảng. “Nhưng nếu em thật sựtìm được người đàn ông khác, hoặc thực sự không thích anh thì hãy nóicho anh biết trước. Xin em hãy là người đầu tiên nói cho anh biết!”
“Sau đó?” Quách Thiển Thiển dừng bước, khoanh tay, mỉm cười nhìn anh. “Sauđó anh sẽ vui vẻ buông tay? Để cô gái như em mạnh mẽ bước về phíatrước?”
“Anh em như thể tay chân, vợ chồng như quần áo.” ĐườngMinh Hồng gãi gãi đầu. “Có điều ai mặc quần áo của anh, anh sẽ chặt taychặt chân kẻ đó!”
“Ai tìm anh em của anh thì sao?” Quách ThiểnThiển bĩu mỗi. “Ngay cả việc thích anh cũng coi như em bị hoa mắt, miễncưỡng mà thôi!”
“Đương nhiên, anh cũng sẽ hết mình hy sinh vì bạn. Có điều, vì vợ, anh cũng có thể đâm bạn vài nhát.”
“Thỏ còn không ăn cỏ gần hang, muốn gặp em chắc chắn họ sẽ hẹn chỗ nào xamột chút!” Nghe Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-treo-dau-thuong-truoc-cua/2782029/chuong-3-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.