“Em mệt rồi, muốn ngủ một lát, để em suy nghĩ kỹ đã, ngày mai sẽ nói với anh.” Lâm ThâmThâm ngả đầu lên gối, nhắm mắt lại, nước mắt từ khoé mi tiếp tục lăndài. Cô nghĩ, làm như thế cũng tốt, cô sẽ có thêm thời gian ở bên anh,sắp xếp chu đáo một số thứ và làm những việc mình muốn làm.
CốTrạch Nặc về nước trước, Lâm Thâm Thâm cũng thu dọn xong một số đồ đạccủa cô ở nước ngoài, cái nào nên đóng gói và giữ lại, cái nào nên đemcho, có mấy cái túi xách cô nhớ dì cô rất thích nên mang tất cả đến chodì. Khi nhìn thấy dì, cô phát hiện ra mới mấy ngày không gặp mà dì nhưbiến thành một con người khác, không đánh phấn, không tô son, mái tóc xơ xác, gương mặt hốc hác, thần thái mệt mỏi, nhưng ánh mắt chưa bao giờchan chứa niềm phấn khởi như vậy.
Giọng dì hờn dỗi: “Con tặng dì mấy thứ này làm gì? Đưa tiền mặt có hơn không?”
Lâm Thâm Thâm lườm dì một cái. “Dì còn thiếu tiền à, dì cần nhiều tiền nhưthế làm gì? Không tiêu hết, dì muốn đem xuống âm phủ dùng à?”
“Dì thấy cái tát hôm đó còn quá nhẹ cho con đấy!” Nói xong, dì giơ tay lênnhẹ nhàng vuốt má của Lâm Thâm Thâm. “Thâm Thâm, dì không phải loạingười đó đâu, dì thật sự hy vọng con sống tốt hơn dì.” Dì nói xong, haidì cháu ôm nhau oà khóc. Thời khắc đó, Lâm Thâm Thâm bỗng hiểu rằng, bất cứ thứ tình cảm nào trên thế giới này đều không thể miễn cưỡng, mộtchàng trai không yêu một cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-treo-dau-thuong-truoc-cua/2782001/chuong-1-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.