Năm tháng sau.
Một cô gái dịu dàng như dòng suối tinh khiết với cái bụng nhô lên khá to của mình bước ra từ tiểu khu, trên tay cầm theo một bịch đồ ăn.
Sau một tuần rời khỏi thành phố, Tống Thanh Hà mới biết mình mang thai đã 3 tuần tuổi. Tuy có chút bất ngờ nhưng cô rất hạnh phúc có thể sau khi sinh đứa trẻ ra cô sẽ trở về quê cùng ông nội Tống và đứa nhỏ sống một cuộc sống bình yên.
Mọi thứ sinh hoạt thường ngày thật khó khăn với một người mẹ độc thân như cô nhưng Tống Thanh Hà không nản lòng hay tủi thân ngược lại cô rất mạnh mẽ.
Cô nhận việc về làm tại nhà. Khu trọ của Tống Thanh Hà thuê tuy không rộng rãi cũng không đầy đủ tiện nghi gì nhưng phòng trọ bởi đôi tay của cô mà trở nên ấm ấp hơn.
Đang chuẩn bị nghỉ ngơi vì khi mang thai cô rất hay buồn ngủ thì lại có người rõ cửa. Từ khi cô chuyển đến đây sống chỉ có dì Lâm kế bên trọ hàng xóm thường hay giúp đỡ cô, dì không hề kì thị cô là phụ nữ không chồng mà có con ngược lại rất thương cô như con cháu trong nhà, hay mang cho cô đồ ăn.
- Dì Lâm đây. Tiểu Hà mở cửa đi con.
Tống Thanh Hà không nghĩ ngợi gì vui vẻ đi ra mở cửa. Liền nhìn thấy gương mặt phúc hậu của dì Lâm nhưng điều cô không thể ngờ là phía sau dì lại là người cô không muốn gặp nhất - Hàn Vũ Thần.
- Ây da vợ chồng cãi nhau là chuyện bình thường. Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-to-ra-manh-me-voi-anh/1505943/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.