Ánh mặt trời luôn luôn tỏ sáng đầy tự tin cùng kêu ngạo trái ngược với Tống Thanh Hà cô nhưng sắp phải hứng chịu điều gì đó chuẩn bị xảy ra khiến cô thiếu sức sống và tự ti.
Cánh cửa lớn nhà họ Hàn được mở ra liền thấy gương mặt non mềm của tiểu Nhân.
- Cô chủ? Bà chủ đợi cô ở trong.
- Cảm ơn.
Cô mỉm cười nhìn Tiểu Nhân rồi bước vào nhà chính.
Mẹ Hàn gương mặt luôn quý phái tao nhã đến lạnh người nhìn về phía cô.
- Chào mẹ. Con..
- Không cần. Ngồi đi
Chưa kịp chào hỏi Tống Thanh Hà bị mẹ Hàn lạnh lùng cắt ngang lời nói.
- Cô có biết hôm qua là lần đầu tiên Tiểu Thần lớn tiếng với tôi chỉ vì cô không?
Loading...
Mẹ Hàn tức giận đập mạnh tay lên bàn, âm thanh vang lên rất lớn đến tim cô phải chậm một nhịp. Đôi tay cô nắm chặt.
- Con xin lỗi.
- Cô không cần phải xin lỗi, rất chướng mắt cô có biết không?
Mẹ Hàn hít một hơi thật sâu trở về vẻ bình tĩnh tao nhã bà ngồi vào ghế, môi mỉm nhẹ trông càng nham hiểm.
- Thế này đi. Số tiền cô mượn họ Hàn trước đó coi như là tiền hỏi cưới, tôi cho cô thêm 2 tỉ với một điều kiện.
Bà đến gần cô hơn gương mặt như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.
- Kí vào đơn li hôn rồi âm thầm rời đi. Tôi biết cô đã yêu Tiểu Thần nhưng cô có biết chính cô hại sự nghiệp của nó không.
Nói xong mẹ Hàn trở lại vị trí. Càng nói càng tức giận.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-to-ra-manh-me-voi-anh/1505937/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.