Sau khi phụ giúp tất cả công việc của nhà họ Hàn xong, khoảng 5h chiều. Và cũng là thời gian bắt đầu cho buổi trà chiều của mẹ Hàn.
Tất cả mọi người cùng ngồi ngoài ban công nơi đó là nơi phục vụ những buổi trà quý tộc. Cách trang trí của căn phòng này rất xa hoa và sang trọng, nội thất đều dùng những loại gỗ quý, kết hợp với tiếng nhạc cổ điển liền tạo nên một không gian thoải mái khi bước vào, vừa nghe nhạc cổ điển vừa ngắm mặt trời lặn lại còn nhâm nhi tách trà nóng thì còn gì bằng.
Và tất nhiên nơi sang trọng như thế này Tống Thanh Hà chưa bao giờ được nếm trải.
Theo yêu cầu của mẹ Hàn, Tống Thanh Hà mang trà vào phòng. Vừa uống một ngụm nhỏ mẹ Hàn liền cau mày.
- Trà này ai pha?
- Là con.
Tống Thanh Hà bị biểu cảm của bà làm hơi run.
Loading...
- Dở tệ. Tôi thật không hiểu tại sao ông Hàn lại chọn cô làm con dâu nhà họ Hàn? Thật mất mặt.
Mẹ Hàn khinh thường. Tống Thanh Hà tay nắm chặt vạt áo kiềm nén cảm xúc.
- Để con pha lại.
- Không cần, tôi quên mất cô đâu hề có giáo dục tốt nên việc pha trà của người thượng lưu thì làm sao biết.
Tống Thanh Hà cắn răng, gương mặt lạnh lẽo chỉ cúi đầu không nói gì.
- Nếu như không có tục lệ nghiêm cấm li hôn thì tôi đã bắt Vũ Thần thoi cô rồi.
Mẹ Hàn càng nói càng tức. Càng nói càng không xem cô ra gì mà chà đạp.
- Mẹ thôi đi.
Không biết từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-to-ra-manh-me-voi-anh/1505935/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.