Ở lại Anh chơi thêm hai ngày thì Quách Quân Hựu và Lạc Yến Dung phải quay về thành phố X với cuộc sống thường ngày. Lúc này, bà ngoại Lạc bịn rịn chia tay cháu gái, cứ có cơ hội là nhắc nhở, căn dặn và dạy bảo cô.
“ Trái múi giờ nên hai cháu phải giữ gìn sức khỏe, nghỉ ngơi một hay hai ngày rồi hãy đi làm, ăn uống điều độ nhé! ”
'Dạ cháu biết rồi, cháu sẽ gọi cho bà khi đến nhà. Bà ở đây cũng phải giữ gìn sức khỏe, mẹ cháu thấy bà buồn rầu chắc chắn nơi đó sẽ không an lòng.”
Nói thêm vài câu thì đã sắp đến giờ bay, nên cả hai cúi chào xin phép bà ấy vào trong. Thế nhưng, bỗng nhiên cánh tay của Yến Dung bị ai đó nắm lấy giữ lại, lên tiếng:
‘Ôm một cái đi, chắc phải vài tháng chúng ta mới có thể gặp lại.”
Lạc Yến Dung mỉm cười, vốn dĩ cũng chẳng để ý quá nhiều khi cô xem Lạc Khải là anh trai, sau đó lập tức đồng ý còn dang tay đáp lại. Bởi vì là trẻ mồ côi thiếu thốn tình cảm, được đùm bọc và yêu thương nên cô luôn xem họ là người thân ruột thịt của mình, trân trọng và biết ơn vô vàn.
“ Khi nào có cơ hội thì em sẽ về ngay.
Chỉ là hành động này của hai người, khiến cho mặt mài của Quách Quân Hựu u ám đen xì, sự khó chịu lẫn ghen tuông thể hiện rõ ràng.
Mấy hôm nay anh hằng giọng muốn ‘banh’cổ họng, nhưng ai đó vẫn không hiểu ý tứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-tinh-thay-doi-em/3720228/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.