“ Yến Dung, cậu không định về Anh thật hả? ”
“ Chưa đâu, khi nào tớ báo thù xong mới về. ”
Nghe thế, Phương Triều Anh vô cùng tò mò, hỏi lại:
“ Báo thù việc gì? Mà báo thù ai? ”
Lạc Yến Dung kiêu ngạo hắt tóc về sau, lông mày xếch nhẹ và khóe môi nhếch lên đầy vẻ nham hiểm, trả lời:
“ Khi nào thành công sẽ nói với hai cậu sau. ”
Thế là, Phương Triều Anh cùng Lạc Yến Dung nhìn nhau bật cười. Tuy cả hai quen biết thân thiết khoảng gần năm năm khi cô đi du học, nhưng tính cách hợp hơn với Giang Vũ Thư.
Quả thật, Phương Triều Anh và Lạc Yến Dung sôi nổi cá tính hoạt bát bao nhiêu thì Giang Vũ Thư điềm đạm nhẹ nhàng kín đáo bấy nhiêu, hoàn toàn trái ngược với hai người họ.
Hôm nay là ngày cuối tuần, nên cả ba rảnh rỗi hẹn nhau đi shopping cho đỡ buồn. Lúc này, sau mấy giờ đồng hồ bên ngoài, Lạc Yến Dung trở về căn hộ với bốn túi giấy trên tay, tự thưởng cho bản thân.
Cùng thời điểm Yến Dung vừa bước vào nhà thì điện thoại trong túi xách bất ngờ vang lên ba lần âm thanh thông báo tin nhắn, thế là cô nhanh chóng tiến đến sofa, buông bỏ mấy túi giấy ngồi xuống lấy ra kiểm tra, bờ môi đột nhiên uốn lượn vẻ ra nụ cười.
“ Đang làm gì đó?
- Chiều nay em rảnh không?
- Chúng ta đi xem phim rồi ăn tối nhé? ”
Sau đó, Lạc Yến Dung soạn tin gửi lại:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-tinh-thay-doi-em/3717562/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.