Lâm Nhiễm nhìn bóng lưng anh đi xa, lúc này cô mới phản ứng lại, sau đó trên con đường vắng cô hét lên: "Tôi mặc kệ!" "Tôi cứ muốn đối xử tốt với anh đấy!" "Anh muốn cũng không được!" Một người hét lên liên tục một lập trường. Nhưng Từ Tư Niên không nghe thấy. Lâm Nhiễm đứng tại chỗ, cô sờ lên miếng băng cá nhân dán trên cổ và mỉm cười. * Mấy ngày nay Ninh Giang mưa suốt, Lâm Nhiễm thường nói đùa với Thang Hân Dịch rằng mưa này còn lớn hơn hôm Y Bình và cha cô đòi tiền, sau đó Thang Hân Dịch liền hỏi cô Y Bình là ai. Lâm Nhiễm nghĩ: Quả nhiên đây không phải là một thế giới không thể giao tiếp. Sau ngày hôm đó, Thang Hân Dịch nói muốn đưa cô đi dạo khắp các quán bar quanh phố, ngày hôm sau liền vượt đại dương tới Paris bảo là muốn đi khảo sát nghiệp vụ, giờ thì chỉ còn lại một mình Lâm Nhiễm vô công rồi nghề. Cô cả ngày ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, trải qua cuộc sống mà ở kiếp trước cô hằng mong ước, nhưng không nằm vài ngày là cô liền cảm thấy đau hết cả người, Lâm Nhiễm cảm thấy đó có thể là hội chứng của người nghèo. Có lẽ cô đã định trước là không thích hợp làm một con cá muối nhàn nhã. Nhưng làm cá muối chính là ước mơ của cô! Haizz.jpg. Lâm Nhiễm quen lướt Weibo vào buổi tối, sau đó cô liền nhìn thấy Thần Đông Entertainment lên hot search, hơn nữa còn dựa vào sức mình mà lọt vào top ba. Wtf??? Thần Đông Entertainment chính là công ty nơi Từ Tư Niên làm việc, trước đây Từ Tư Niên đã ký hợp đồng với giá cực rẻ, thế nhưng nội bộ công ty đã xảy ra đủ loại gió tanh mưa máu, vùng thượng vị thì tranh quyền đoạt lợi, vùng hạ vị thì không người hỏi han, Từ Tư Niên cứ như vậy bị bọn họ mang về giấu đi, vô danh trong giới. Tuy nghệ sĩ cấp dưới của bọn họ không nhiều nhưng có những một hai sếp nâng đỡ như thế, những người còn lại giống như Từ Tư Niên, bỗng nhiên bị đào tới sau đó thì cầm cái xẻng chôn vùi, năm sáu người chung một người môi giới, chưa kể trợ lý nữa, Phú Nhị Đại thì tự chuẩn bị, những người còn lại thì tùy duyên. Một phân xưởng nhỏ lòng dạ thâm độc như vậy mà cũng có thể lên được hot search sao? Phản ứng đầu tiên của Lâm Nhiễm chính là bọn họ có tiền mua à? Cô bán tín bán nghi nhấp vào, sau đó thì nhìn thấy theo sau một mục từ #Thần Đông Entertainment Tiền Hải Triều ép nghệ sĩ tiếp rượu#, Lâm Nhiễm lập tức nhíu mày, bàn tay vuốt màn hình đang run rẩy. Tiền Hải Triều. Lâm Nhiễm không bao giờ quên được người này. Trong nguyên tác, hắn là người có thể thúc đẩy sự phát triển của câu chuyện, rốt cuộc chính hắn là người chuốc say nam phụ rồi đưa lên giường của một người phụ nữ giàu có! Nó cũng khiến nam chính nắm được thóp của Từ Tư Niên, nữ chính điên cuồng thương nam phụ, nam phụ...lại bị nam chính âm mưu đưa lên giường một người phụ nữ giàu có khác. Mẹ kiếp! Hồi đó, khi Lâm Nhiễm không biết nam phụ là Từ Tư Niên, lúc đọc sách Lâm Nhiễm gặp kiểu tình tiết này chỉ có thể thốt lên một câu cẩu huyết, mẹ nhà nó kích thích thật đấy. Nhưng bây giờ cô đã biết người bị đưa lên giường của người phụ nữ giàu có chính là Từ Tư Niên, vừa nghĩ tới đây, Lâm Nhiễm liền cảm thấy toàn thân như muốn nổ tung! Đệch! May mắn thay giờ mọi thứ đến kịp. Nếu không, Lâm Nhiễm thật sự muốn cầm dao đến Thần Đông chém người rồi. Nhưng Lâm Nhiễm lướt xem thì phát hiện ra có điều gì đó bất thường, hot search có liên quan đến Thần Đông đang dần giảm xuống và giảm với tốc độ cực nhanh, cái tên Tiền Hải Triều bị người ta đưa lên đầu nhưng lại rớt xuống, số lượng người đọc hơn hai trăm triệu cũng không có cách gì đưa hắn lên một cái hot search thấp. Lâm Nhiễm chuyển sang nick phụ và mở micro đầy say mê: Tiền của Tiền Hải Triều đều dùng để giảm lượt tìm kiếm hot search cho bản thân rồi à? Khủng hoảng PR lợi hại như vậy sao không làm tiền đồ của nghệ sĩ đi? —— Mời bao nhiêu đứa trẻ về như thế chính là giấu người rồi à? —— Chỉ cần năng lực nghiệp vụ chết tiệt của anh trót lọt một chút, gia đình các người sẽ không phải lúc nào cũng dựa vào Trương Mị và Từ ** chống đỡ nữa rồi. ——Xưởng nhỏ thì vẫn là xưởng nhỏ, thế mà lại bắt ép nghệ sĩ đi tiếp rượu được? Có cần mặt mũi nữa không đây? —— Người đại diện?? Công ty có thể sa thải người này không? Thay người đại diện khác khó đến vậy à? @Thần Đông Entertainment Trên quảng trường đều đang mắng chửi Tiền Hải Triều và công ty của hắn, một vài fan lưu lượng cũng không thể nhịn được mà mở micro, nghe nói trước khi Tiền Hải Triều đến Thần Đông, hắn đã thường làm những chuyện như vậy rồi. (*Quảng trường: Khi lên weibo và tìm kiếm một người nào đó thì trang chủ lập tức sẽ hiện hàng loạt bài viết liên quan đến người đó, thì chỗ đó được gọi là quảng trường.) Nhưng trên quảng trường có rất nhiều lời mắng mỏ, hot search không kéo dài thêm mà lại giảm xuống, mọi người đều có thể nhìn ra được đây có vấn đề. Một tay Lâm Nhiễm không ngừng gõ chữ, cô cảm thấy tay mình như sắp phế rồi. Đúng lúc này thì có người gõ cửa, cô lập tức nhảy dựng lên đi mở cửa, sau khi mở xong liền nhanh chóng quay về giường, tiếp tục với mục từ lướt hot search, trong khoảng thời gian này, cô trà trộn trong giới người hâm mộ và sớm đã phổ biến khoa học cho các chị em trong giới hâm mộ hiểu rõ về những chiêu trò cũ hết rồi, đăng bình luận nhất định phải trên mười lăm từ, như thế vị trímới cao được. Lúc Lâm Diễm đi vào thì nhìn thấy cô ngồi dưới đất, nghiêng người tựa vào bên giường, tay phải không ngừng gõ lên màn hình như muốn chọc ra một cái lỗ trên màn hình vậy. "Chị làm gì thế?" Lâm Diễm đem bữa khuya đã được đóng gói đặt lên bàn, thuận thế liếc mắt nhìn giao diện Weibo và cau mày, "Chị không phải là Lâm Nhiễm à? Ly hôn một cái là chị trở thành anh hùng bàn phím rồi hả? " Lâm Nhiễm không thèm quay đầu lại, tức giận than thở, "Em còn không biết xảy ra chuyện gì nữa kìa! Hay cho một công ty giải trí ngớ ra là đã bị làm thành ma cô, lại còn đưa cả nghệ sĩ đi tiếp rượu? Thật không biết xấu hổ! Công ty đã thành chi nhánh nhà thổ rồi đó, thực sự quá bỉ ổi mà!" Lâm Diễm ngồi đó khoanh tay nhìn cô, bầu không khí bỗng nhiên yên lặng. Năm phút sau, Lâm Diễm thực sự không chịu nổi liền lấy điện thoại của cô, sau đó tắt màn hình rồi đặt lên bàn, Lâm Nhiễm quay đầu lại trừng mắt nhìn cậu, "Em làm gì thế?" "Tay chị không đau à?" Lâm Diễm nhướng mày tặc lưỡi, "Mạnh mẽ lên." Lâm Nhiễm: "..." Sao lại cảm thấy bản thân bị nội hàm rồi? Kể từ lúc Lâm Diễm bắt đầu ngồi ở đó, ngón tay Lâm Nhiễm chưa từng dừng lại, tốc độ nhanh đến mức gần như mơ hồ. "Hơn nữa, chị lướt mục từ như vậy, hot search cũng không lên được đâu." Lâm Diễm nói, "Người sáng suốt đều có thể nhìn ra người ta xài tiền để làm giảm lượt tìm kiếm hot search, nếu mà bị chị tùy tiện như vậy là có thể đẩy lên thì chị cũng quá xem thường sức mạnh của tiền bạc rồi đó?" Lâm Nhiễm: "..." Em nói đúng thật. "Vậy chị nên làm gì đây?" Lâm Nhiễm ngây ngô hỏi, "Nên bỏ tiền ra mua hả? "Chị đu idol à?" Lâm Diễm hỏi. Lâm Nhiễm vốn lắc đầu, sau đó lại gật đầu lia lịa. Cô đối với Từ Tư Niên cực kỳ giống như đu idol, nhưng so với đu idol lại có một chút khác biệt. Anh đã từng thực sự rọi sáng mọi thứ về cô, chỉ là trong một không gian hư cấu mà thôi. Thậm chí bởi vì anh mà cô đến với thế giới xa lạ này. Nhưng bây giờ, cô thích định nghĩa mối quan hệ này thành đu idol. Theo đuổi ánh sao đó, bản thân trở nên tốt hơn, và cũng muốn anh ấy trở nên tốt hơn, đứng trên sân khấu càng được nhiều người nhìn thấy hơn. Lâm Diễm tặc lưỡi, "Em nhìn không ra đấy." "Không lẽ là chị muốn bao nuôi tiểu minh tinh bị người ta đem đi tiếp rượu kia, vậy nên chị mới nổi cáu như vậy đúng không?" Trong mắt Lâm Diễm chợt lóe lên một tia nguy hiểm, "Lâm Nhiễm, suy nghĩ của chị bây giờ rất bẩn thỉu." Lâm Nhiễm: "...em mới bẩn thỉu ấy!" Cô căn bản không biết rõ về nghệ sĩ bị đưa đi tiếp rượu mà? Chủ yếu là Tiền Hải Triều, người môi giới thích ma cô nhất sau này có thể sẽ gieo vạ cho Từ Tư Niên. Chuyện này có thể sẽ trực tiếp gây tổn hại đến cô, cho nên bây giờ nhân lúc sóng gió đông này đưa người đi, không ngờ rằng phía sau người này còn có chút bối cảnh. Trông thấy Lâm Nhiễm đu idol đu đến mức chân thành như vậy, Lâm Diễm không khỏi nhắc nhở, "Tùy chị xem nhưng đừng coi bọn họ là chuyện quá to tát." Lâm Nhiễm bối rối nhìn Lâm Diễm. "Hàng năm người học chính quy ra, còn có cả người muốn chen chân vào trong giới quá nhiều rồi, tất cả mọi người đều muốn nổi bật và trở thành người nổi tiếng hàng đầu, nhưng tài nguyên có hạn, tất nhiên phải có người vây tài nguyên rồi bán đi một chút gì đó." Lâm Diễm nói: "Nhà tư sản có thể cho họ thứ họ muốn, họ trả giá một chút gì đó, có quá nhiều khúc mắc bên trong, người đại diện chẳng qua chỉ là người cung cấp thông tin, những gì chị thấy về họ trên màn ảnh so với trong thực tế là hoàn toàn khác nhau, vì vậy không cần thiết phải chân thành." Lâm Nhiễm: "..." Một lúc lâu sau, Lâm Nhiễm mới lấy lại giọng nói của mình, cô nháy mắt một cái với Lâm Diễm, "Vậy nên em là đang an ủi chị hả?" Lâm Diễm nhíu mày, thuận thế vỗ lên đầu cô một cái, "Đêm rồi mà còn mơ giữa ban ngày." Lâm Nhiễm: "Ha ha." Cô đứng dậy đi tới bàn, một tay mở ra thứ mà Lâm Diễm mang đến, "Em mua gì cho chị thế? Còn rất thơm nữa nè." "Móng giò." Lâm Diễm đứng lên, "Ăn đâu bổ đó." Lâm Nhiễm: "..." Được rồi, được rồi, cô thích ăn móng giò. "Đúng rồi." Lâm Nhiễm chợt nhớ ra, "Em giúp chị xin tài khoản Weibo của Từ Tư Niên chưa? Băng nhóm nhỏ của chị đang chờ việc này bắt đầu nữa." Lâm Diễm: "..." Với khuôn mặt không chút biểu cảm, cậu đưa cho Lâm Nhiễm tài khoản Weibo mà cậu vừa tìm người xin được hôm nay. Lâm Nhiễm lao tới chỗ cậu rồi ở đằng xa hôn gió một cái, dọa Lâm Diễm đến nỗi cả người nổi da gà. Một tay Lâm Nhiễm vừa cầm móng gió lên gặm, vừa hỏi: "Sao em xin được vậy?" "Hôm nay em đi ăn tối với cậu ấm của công ty họ." Lâm Diễm mặt không chút biểu cảm, "Em suýt chút nữa thì hy sinh nhan sắc rồi." Cậu ta biết sự đẹp trai của bản thân nhưng lại không ngờ rằng người đó lại muốn gay cậu. Lâm Diễm suýt chút nữa thì ấn người đó xuống đất rồi đánh cho một trận. Đối mặt với ánh mắt soi mói của Lâm Nhiễm, Lâm Diễm lập tức nghiêm mặt, "Lâm Nhiễm, em nói cho chị biết, sau này những chuyện như này có chết em cũng không thèm đi nữa đâu! Chị thích tìm ai thì tìm!" Lâm Nhiễm cười hì hì, "Cảm ơn em." Đợi Lâm Nhiễm ăn xong, Lâm Diễm mới thu dọn tàn cục, Lâm Nhiễm ngồi đó bắt đầu suy nghĩ về cuộc sống. Cô có thể hiểu được những gì Lâm Diễm vừa nói, một người muốn có được thứ gì thì phải trả giá chút gì đó, trong làng giải trí có rất nhiều người muốn đi đường tắt, nhưng người cô thích lại một mực không muốn đi đường tắt. Vì vậy, cô muốn vì anh mà làm một chút gì đó. Lâm Diễm thu dọn xong rồi rời đi, nhìn thấy vẻ mặt rầu rĩ không vui của cô, cậu không khỏi gõ đầu cô một cái nữa, Lâm Nhiễm che đầu nhìn cậu, "Muốn chết à?" "Có thời gian để lo lắng, không bằng làm chút gì đó có ích." "Ví dụ?" "Thu mua công ty của anh ta và trở thành bà chủ của anh ta." Lâm Nhiễm: "..." Đệch! Chủ ý này tuyệt vời đấy! Lâm Nhiễm đập bàn rồi đứng lên, "Chị quyết định rồi! Chị muốn mở công ty môi giới giải trí lớn nhất trong nước!" Lâm Diễm gật đầu, "Được đó." "Em có nhìn ra là chị có thiên phú kinh doanh không?" Lâm Nhiễm tự mãn hỏi. Lâm Diễm chán ghét liếc nhìn cô một cái, "Chỉ cần chị không lấy tiền trong nhà, chị muốn làm gì thì làm." Lâm Nhiễm hiện đang tràn đầy ý chí chiến đấu, dựa vào bản lĩnh nắm giữ nội dung cốt truyện của cô còn lập không nổi một công ty hay sao? Hơn nữa, cô còn nhớ một thời gian sau Khương Tiểu Ngư đã hợp tác với một người nào đó mở một công ty môi giới, người đó có tầm nhìn độc đáo tạo ra các ngôi sao, không tới hai năm đã đưa công ty phát triển ra đến thị trường, sau đó ổn định hàng đầu, được chú ý trong giới giải trí một thời, cô cũng trở thành chủ của công ty đó, với sự chúc phúc của Triệu Trác Thành, cô trở thành một nữ ngôi sao nổi tiếng, nhiều tài nguyên đến nổ tung. Lâm Nhiễm suy nghĩ một chút, hình như người hợp tác với Khương Tiểu Ngư tên là ——Chu Nghiệp, nghề nghiệp—— bảo vệ an ninh cộng đồng. Lâm Diễm không gõ đầu cô nữa, cậu tự mình ra khỏi phòng. Để cô ấy có chút việc cũng rất tốt, khỏi phải ở nhà làm hại hoa cỏ. Đúng vậy, cậu chỉ cảm thấy thương hoa cỏ trong nhà, chứ không phải muốn cô chuyển hướng sự chú ý khỏi vụ ly hôn! * Lâm Nhiễm follow Weibo của Từ Tư Niên rồi sau đó gửi tin nhắn riêng đầu tiên: Từ Tư Niên, cố lên! Cuộc sống chắc chắn sẽ khá hơn! Vào lúc đối diện với khung chat, Lâm Nhiễm mới nhận ra rằng bất kể thích người đó đến mức nào hay muốn ai ủi người đó nhiều đến đâu đi chăng nữa thì lời có thể nói mãi mãi ít ỏi. Những gì thực sự không thể nói ra đều là những gì được chôn giấu ở đáy lòng nơi sâu thẳm nhất. Lâm Nhiễm đang lướt Weibo không mấy nổi bật của Từ Tư Niên thì đột nhiên có một tin nhắn đến: hai giờ chiều mai, quán cà phê Khinh Duyệt, chúng ta nói chuyện. Không có ghi chú gì, chỉ là một chuỗi con số xa lạ. Lâm Nhiễm: Khương Tiểu Ngư? Đối phương đáp: Cô không xứng gọi tên Tiểu Ngư. Lâm Nhiễm biết rồi, ra là tên ngốc Triệu Trác Thành. Cuộc hôn nhân thuở ban đầu rầm rộ bao nhiêu thì giờ ly hôn lại kéo dài lê thê bấy nhiêu. Vì phân chia tài sản không đều nên cuộc hôn nhân của hai người kéo dài hơn một tháng mà ly hôn thì vẫn chưa thành. Bây giờ xem ra Triệu Trác Thành không thể ngồi yên. Lâm Nhiễm: Tôi dựa vào cái gì mà phải nói chuyện với anh? Triệu Trác Thành: Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia. ——Tôi bằng lòng nhượng bộ. Lâm Nhiễm: Nhường bao nhiêu? Triệu Trác Thành: Cụ thể gặp mặt trực tiếp rồi sẽ rõ. —— Phải xem đồ trong tay tôi có sức nặng bao nhiêu trong tim cô. Lâm Nhiễm nhíu mày, ngay sau đó Triệu Trác Thành gửi cho cô một vài bức ảnh chụp Lâm Kiếm Phong với một người đẹp ra vào khách sạn. Người phụ nữ đó khoác tay Lâm Kiếm Phong rồi cười tươi như hoa. Sau khi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại hồi lâu, Lâm Nhiễm mới đáp lại một từ: OK.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]