Không khí trong xe bỗng trở nên căng thẳng.
Lâm Diễm nhìn vào kính chiếu hậu, Lâm Nhiễm im lặng ngồi đối diện cậu.
A Lễ luôn là người có thể cảm nhận được sự thay đổi của bầu không khí tốt nhất, cậu kéo mạnh áo của Lâm Nhiễm, ngẩng đầu nhìn sang bên, nói nhỏ: "Chị dâu."
Lâm Nhiễm sờ đầu cậu, trấn an: "Không sao hết."
Cô nhìn Lâm Diễm, giọng không tự chủ được mà trở nên bình tĩnh: "Đưa bọn chị về trước."
*
Xe chạy êm ru trên đường, nước trên đường bắn tung tóe.
Những hạt mưa từ từ trượt xuống ô cửa kính, cả thế giới đều trở nên mờ ảo.
Khi Lâm Diễm đưa hai người xuống lầu, cậu lái xe đi mà không nghỉ một chút nào.
Giữ im lặng, không đề cập đến chuyện trước đây.
Lâm Nhiễm dẫn A Lễ xuống lầu, nhìn chiếc xe màu đen dần biến mất khỏi tầm mắt, A Lễ cắn cắn môi muốn nói gì đó, cuối cùng lại nuốt hết lời nói trở lại.
Gió mùa thu lại đến, Lâm Nhiễm đưa A Lễ về nhà.
Chỉ là vừa mới bước vào cửa, cô đã nhìn thấy Lâm Diễm gửi cho mình hai tin nhắn ở Wechat:
- Không ác ý gì, đứa trẻ đáng ra phải bị dọa cho sợ rồi.
- Chị đừng để bị lừa nữa.
Lâm Nhiễm đến giày cũng chưa thay đã chạy đến phòng ngủ của Từ Tư Niên.
Cửa sổ trong phòng ngủ của anh có thể nhìn ra khung cảnh bên ngoài khu dân cư, thêm với việc ở trên cao nên có tầm nhìn không bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-tien-cua-chong-truoc-giup-tinh-dich-cua-anh-ta-hot-len/2921806/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.