Đêm khuya, lúc Khanh Lương bay tới bên giường Hướng Trạc thì cậu đã ngủ rồi.
Hướng Trạc biết gần đây mình chọc giận Khanh Lương, thế là cứ tới 11 giờ đêm là đi ngủ, kiên quyết không chịu thức đêm, không cho Khanh Lương có cơ hội dọa mình.
Nhưng cậu đúng là quá ngây thơ. Khanh Lương lộ ra một nụ cười nhạt, quỷ không chỉ có thể biến ra ảo cảnh dọa người mà còn có thể đi vào giấc mơ của người khác.
Ánh mắt Khanh Lương khẽ chớp, thoắt cái đã vào trong giấc mơ của Hướng Trạc.
Giấc mơ này của Hướng Trạc rất bình thường, cậu đang ở trong phòng của mình. Bởi vì trong mơ Hướng Trạc cho rằng vẫn là ban ngày nên nhìn thấy Khanh Lương cũng không sợ.
Cậu nằm trên giường nhìn Khanh Lương không nói gì, cũng không rõ ánh mắt kia có ý nghĩa gì.
Không sợ nhưng cũng không giống những lúc bình thường, Khanh Lương không hiểu lắm, hìn chằm chằm Hướng Trạc một hồi. Còn Hướng Trạc thì cắn răng, vẻ mặt rất nghiêm túc.
"Phiêu Phiêu, lại đây."
Hướng Trạc ngoắc ngoắc tay với Khanh Lương, ngữ điệu này từ trước đến nay y chưa từng gặp. Nó hệt như một mệnh lệnh, âm sắc trầm trầm khó có thể diễn tả bằng lời.
Khanh Lương nghe vậy trong lòng căng thẳng, lập tức nghiêng đầu để tóc đen rũ xuống che khuất khuôn mặt, thoáng cái đã bay lên trần nhà.
Trong phòng đột nhiên trở nên tối tăm, cửa sổ có ánh sáng đỏ kỳ lạ chiếu vào. Khanh Lương giơ hai tay về phía trước, khoảng cách giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-thuc-dem-nua/2720245/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.