Lý do có chương 78.2 này là vì t lỡ tay xoá phần dưới mà k bik=)))))
Hàng chi chap trước thấy ngắn thế 🥰
🐔🐔🐔🐔🐔🐔🐔🐔🐔🐔🐔🐔🐔🐔🐔
“Chiều nay thi xong, ngày mai được nghỉ.” Vân Phương cầm lấy cái bát, đi vào phòng bếp, “Nhanh lên.”
Dịch Trần Lương cũng không có quá nhiều đồ cần sắp xếp, cậu ném đại vài bộ quần áo vào cặp, sau đó nâng giọng gọi về phía nhà bếp: “Tôi chưa đặt vé mà? Đi thì ở đâu?”
“Tối qua tôi đã đặt vé cho cậu rồi.” Vân Phương đặt chén bát đã rửa sạch lên giá, vẫy nước trên tay: “Đi khách sạn.”
Dịch Trần Lương chạy từ phòng ngủ ra: “Sao anh không nói sớm?”
“Nếu nói với cậu, tối qua cậu còn ngủ được chắc.” Vân Phương bún một chút nước trên tay lên mặt cậu, Dịch Trần Lương không kịp né bị một tay đầy nước của lau lên má, anh cười nói: “Dọn đồ xong rồi?”
“Đâu có gì nhiều đâu.” Dịch Trần Lương không để ý kéo vạt áo ông già của mình lên lau mặt, không ngờ bất cẩn đụng trúng vết thương trên mặt, hơi nhíu mày.
Vân Phương nhẹ nhàng chạm vào miệng vết thương của cậu: “Đeo khẩu trang vào.”
“Ừm.” Dịch Trần Lương xoay người tìm khẩu trang, “Thật ra tôi ở đây một mình cũng không sao, bọn Lý Khải không dám làm gì quá đáng với tôi đâu.”
“Vốn dĩ mai định dẫn cậu đi biển.” Vân Phương nói: “Không thì dời vé lại?”
“Ê đừng!” Dịch Trần Lương đeo được nửa bên khẩu trang ló đầu ra: “Tự nhiên tôi thấy để một học sinh cấp ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-thoi-diem/3558072/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.