Edit: Néng
- ----------------------------
Vân Hòa Dụ và Đường Ý sống rất tiết kiệm, từ khi sinh Vân Phương, một nhà ba người chuyển đến sống tại một chung cư do đơn vị của Vân Hòa Dụ cung cấp trước đó vài năm. Chung cư từ những năm 70, 80 nhìn có phần cũ kĩ hơn rất nhiều so với các toà nhà xung quanh, căn hộ họ sống có ba gian phòng ngủ, một phòng khách đơn giản. Phòng ngủ rộng, phòng khách nhỏ, thiết kế cổ điển điển hình.
Thời tiết vẫn còn rất oi bức, nhưng Đường Ý vẫn bắt Dịch Trần Lương mặc một thân áo khoác. Anh đi sau Đường Ý cùng Vân Hòa Dụ, và thấy được "ngôi nhà" mà anh chưa từng thấy trước đây.
Phòng khách rất nhỏ, nhưng được cái sạch sẽ. Trên ghế so pha còn kê hai chiếc gối hình chó Shiba, hai đầu cún ngốc nghếch trông không ăn nhập gì với căn phòng khách mộc mạc đơn giản này cả.
"Lão Vân, anh đi nấu cơm đi, em dọn dẹp lại nhà một chút". Đường Ý đem cửa khép lại, xoay người muốn dìu Dịch Trần Lương.
Dịch Trần Lương theo bản năng né tránh, làm Đường Ý vồ phải khoảng không.
Đường Ý đầu tiên là thấy sửng sốt, sau đó mang vẻ mặt bi thương áy náy mà nhìn anh.
Dịch Trần Lương không phải Vân Phương thật sự, bị bà nhìn đến da đầu tê dại, anh không thích bị người khác chạm vào người mình, mới vừa rồi né tránh chỉ do theo thói quen. Nhưng bị Đường Ý nhìn chằm chằm như vậy, đột nhiên thấy áp lực rất lớn. Vì thế, anh trưng ra vẻ mặt như thường, chầm chậm, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-thoi-diem/340705/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.