Editor: Sunie
**
Trải qua ban ngày dài dằng dặc và đêm tối chờ đợi, mong ngôi sao mong ánh trăng rốt cuộc đem Sở Mông trở về với Dương Đào, còn chưa kịp tiếp nhận một tấm ảnh chụp áo tắm cũng không thất vọng, cũng đã biết sự tích hùng tráng là Tưởng Lập Hàn ra tay hào phóng muốn mua toàn bộ áo tắm của cô, ở trong phòng ngủ mừng rỡ nhảy nhót lung tung.
Sở Mông tắm rửa xong ở trên giường thoa kem dưỡng da, thấy Dương Đào đã leo lên giường cô, giá sắt thành giường yếu ớt phát ra tiếng vang ken két, “Đào Đào đi xuống, giường của tớ sẽ sụp mất!”
Dương Đào vẫn mặc kệ, bây giờ cô ấy rất mừng rỡ không cảm thấy thất bại, ôm lấy Sở Mông, “Tớ biết cậu nhất định bồi thường bằng thịt, tổ chức sẽ cảm ơn sự cống hiến của cậu!”
Bàn tay của Sở Mông đều trơn trượt, “Nếu tổ chức đã có lời cảm ơn tớ đã cống hiến, mời Đào Đào đi xuống, giường tớ thật sự sẽ sụp!”
Dương Đào mặc kệ, một đôi mắt nhìn chằm chằm Sở Mông, “Thật… Thật bồi thường bằng thịt?”
Sở Mông bị chính những lời này của cô ấy làm nghẹn, vội vàng xuống giường đi rửa tay, “Chuyện của người lớn, trẻ con đừng để ý.”
“Xem cậu và Tưởng Lập Hàn từ thời cao trung đã là tình nhân ở bên nhau, có thể đã bắt đầu ngán a?”
Sở Mông lau khô tay ướt tách tách, không phải rất hiểu tư duy của Dương Đào bất chợt nhảy ra, “Ngán?”
Dương Đào nghiêm trang hạ phán đoán, “Giống như, tư thế cơ thể và dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-thich-em-nhu-vay/454762/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.