Ninh Cốc gần như không có thời gian để ngẫm nghĩ xem cảnh tượng trước mắt là thế nào, không ngừng có người kinh hoàng chạy ra từ đám lửa, trên mặt trên tóc trên người rơi đầy tro tàn.
Trong không khí là mùi của tro bụi, cậu đã từng ngửi thấy mùi vị này ở quỷ thành, mà nhạt hơn nhiều, không cẩn thận ngửi sẽ khó mà chú ý tới.
Đám đông đang chạy trốn tán loạn lại một lần nữa chạy như điên qua, xen lẫn với tiếng khóc của trẻ con.
“Chạy không?” Ninh Cốc không có manh mối gì, năng lực của mình có vẻ như không dùng được, Liên Xuyên không biết có bị ảnh hưởng gì không.
“Nhìn xem phu dọn đường là thứ gì.” Liên Xuyên chậm rãi ngồi xổm xuống, tay chống lên mặt đất.
“Giờ tôi không đánh thức được Betelgeuse đâu!” Ninh Cốc cũng ngồi xổm xuống theo.
“Tôi biết.” Liên Xuyên nói.
“Vậy anh ngồi xổm xuống đây làm gì?” Ninh Cốc căng thẳng nhìn về hướng đám đông chạy đi.
“Ẩn nấp.” Liên Xuyên trả lời.
Ninh Cốc phát hiện ra vóc dáng của những người xung quanh đều không cao, cho dù là giữa cảnh tượng hỗn loạn như vậy, cậu và Liên Xuyên xen giữa đám đông, cũng vẫn rất dễ thấy.
“Đây là nơi nào? Nếu không phải là chủ thành, thì là nơi nào?” Ninh Cốc nhỏ giọng hỏi.
“Chắc là chủ thành một đời nào đó,” Liên Xuyên dùng tay nắm lấy tro tàn trên mặt đất, “Tro dày thế này, là vốn dĩ đã như vậy, hay bị thiêu thành như vậy?”
“Phu dọn đường có nghĩa là gì?” Ninh Cốc hỏi.
“Không biết, giải thích theo nghĩa đen chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-thanh/1797098/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.