*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
“Một ngày mới chào đón bạn.” 
Cửa khoang ngủ mở ra, Liên Xuyên nghe thấy câu chào hỏi quen thuộc của hệ thống. 
Hắn ngáp một cái. 
Giọng nói này không hề có bất kỳ khác biệt nào với lần đầu tiên nghe thấy trong trí nhớ của hắn, giọng nữ không đổi, âm điệu không đổi, tốc độ nói không đổi. 
Trong lúc đi ra khỏi khoang ngủ, Liên Xuyên vẫn đang nghĩ ngợi về ý nghĩa của việc làm một câu chào hỏi của câu chào hỏi này. 
Sáng sớm vĩnh viễn bất biến. 
Tỉnh dậy, nghe thấy giọng nói này, cửa khoang mở, bước chân trái ra. 
Thật sự là một ngày mới? Không phải một ngày trước đó? Hoặc là rất nhiều ngày sau đó? 
Có điều, băn khoăn của hắn cũng không có ý nghĩa gì, mỗi ngày và mỗi ngày, cũng chưa chắc đã có gì khác nhau, mỗi ngày đều là ngày hôm nay. 
Thứ duy nhất có thể dùng để phán đoán, cũng chỉ có cơn đau đầu như nứt ra, bất chấp thời điểm của hắn. 
Nằm xuống ngủ vào một ngày đau đầu. 
Tỉnh dậy không đau đầu. 
Cho nên đây là một ngày mới. 
Hắn liếc qua đồng hồ trên cổ tay, trên đồng hồ là một số 0 màu xanh. 
Hôm nay nghỉ ngơi. 
Hắn lấy từ trong hộp đồ ăn sáng ra hai khối vuông, một khối màu trắng, một khối màu nâu, trên bao bì trong suốt có in chữ cái, nói cho hắn rằng khối màu trắng là trứng gà, còn màu nâu là thịt bò. 
Thật sự là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-thanh/156482/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.