Edit: Đồng – Beta: Đậu
Cố Thừa Minh thấy từ sau khi Lê Dự thay quần áo xong, hắn cứ có cảm giác vẻ mặt cậu có chút không đúng, giống như là đang kìm nén điều gì đó.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Hắn ngoắc ngoắc cậu, có chút bận tâm.
"Không có gì." Cậu quệt miệng lại cảm giác khóe miệng cứng đầu, không cười nổi.
"Thật sự không có chuyện gì sao?" Cố Thừa Minh nhìn Lê Dự trầm mặt, trong lòng "hồi hộp", chẳng lẽ cậu không muốn đi cùng hắn sao? Nghĩ vậy hắn liền hỏi: "Em dọn đồ xong chưa?"
"Ừm xong rồi." Lê Dự gật đầu "Ở trong phòng."
Lúc này Cố Thừa Minh mới thở phào nhẹ nhõm, xem ra không phải là vì không muốn đi với hắn.
Hiện tại hắn muốn nhanh nhanh lừa cậu về nhà hắn, không đặt cậu bên cạnh trong lòng hắn không yên, lo lắng Triệu Bảo Quốc đổi ý nhưng lại càng lo Lê Dự không muốn đi.
"Được vậy chúng ta nhanh xuất phát đi."
Đồ của cậu rất ít. Ở trong nhà này, những thứ thuộc về cậu vốn cũng không nhiều.
Mấy người kia không biết tìm ở đâu được chiếc xe ba bánh, Triệu Bảo Quốc xếp đồ cậu lên xong thì lại gần tạm biệt cậu.
"Lê Dự, vào thành phố phải cố gắng học."
"Ừm." Cậu lạnh mặt gật đầu, ánh mắt không hề nhìn gã lấy một lần.
Triệu Bảo Quốc lúng túng, trừng cậu vài lần lại phát hiện Lê Dự không hề nhìn gã, không thể làm gì khác đành lui sang một bên, để mấy người bọn họ đi.
Ngồi trên xe ba bánh đến đường lớn, ở đó đã sớm có ô tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-su-khac-sau-cua-anh-sung-em-ca-doi/202845/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.