Edit: Đồng - Beta: Đậu
Bên này Từ Gia Kha cùng Triệu Bảo Quốc tán gẫu đến khí thế ngất trời, bên kia Lê Dự cùng Cố Thừa Minh cũng đã nấu cơm xong.
Lê Dự đem đồ xào đặt vào mâm, xới cơm. Sau đó cúi đầu thấy hai má Cố Thừa Minh đã bị khói xông thành đen, chớp chớp đôi mắt rồi ngượng ngùng nói: "Cơm nấu xong rồi, anh đi rửa mặt đi."
Cố Thừa Minh gật gật đầu, bây giờ cả người hắn nóng chết được, cổ họng giống như nuốt phải giấy ráp, hô hấp cũng khó khăn. Lúc này hắn mới thấy mới làm có một bữa cơm đã vô cùng khó chịu, mà Lê Dự đã trải qua cuộc sống như thế này bao lâu.
Mang theo tâm sự đi rửa mặt, hắn vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một đôi mắt mang theo chút xấu hổ và sợ hãi, theo bản năng nhíu nhíu mày, nhưng hắn còn chưa kịp rời đi, nữ sinh đối diện đã chạy tới đưa một cái khăn tay.
Triệu Tiểu Mai vừa ra khỏi phòng tìm Lê Dự thì thấy Cố Thừa Minh, cô biết hắn và cái người tên Từ Gia Kha kia đều là người thành phố, tùy tùy tiện tiện mang một đôi giày đã bằng tiền tiêu một năm của gia đình bình thường như ả, vốn nghĩ bọn họ có thể nhìn trúng Lê Dự để nó làm hướng dẫn viên thì nói không chừng cũng có thể nhìn trúng cô, dù sao trong lớp cô cũng là hoa khôi.
Nếu nắm lấy được cơ hội duy trì mối quan hệ với bọn họ, tương lai có thể có cơ hội lên thành phố hơn, dù sao cũng tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-su-khac-sau-cua-anh-sung-em-ca-doi/202838/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.