Edit: Đồng – Beta: Đậu
Lê Dự nằm trên giường bệnh màu trắng trong phòng y tế, vết thương trên cổ đã được Cố Thừa Minh yêu cầu bác sĩ thoa thuốc.
"Còn đau không?" Cố Thừa Minh nhìn vết thương trên cổ cậu, thấy thế nào cũng khó chịu.
Bắt gặp sự đau lòng trong ánh mắt hắn, Lê Dự mỉm cười lắc đầu: "Không đau."
Cố Thừa Minh rũ mắt, dựa đầu sát vào vết thương trên cổ cậu, nhẹ nhàng hôn lên.
Cảm xúc khi đôi môi ấm áp chạm đến làn da khiến nhịp tim Lê Dự đột nhiên nhanh hơn. Cậu bỗng nghĩ đến những lời của gã tóc vàng khi nãy: "Hai thằng con trai mà nhắn tin như vầy..."
Hai thằng con trai, như vậy? Có phải là quá thân mật?
"Nói cho anh biết, là ai?" Giọng nói trầm thấp của Cố Thừa Minh vang lên bên tai, mái tóc xù xù của hắn cọ lên má cậu.
Lê Dự thoát khỏi suy nghĩ của mình, hỏi lại: "Dạ?"
"Là ai làm em bị thương?" Cả người hắn đều dựa vào cậu, giống như một chú mèo lớn vô hại nhưng lời nói lại khiến người ta không rét mà run.
"Em không biết. Bọn họ có 3 người, không có mặc đồng phục, chỉ nói là muốn nhắc nhở em tránh xa anh một chút." Lê Dự nói ra sự thật.
"A" Hắn ngồi dậy, nâng đầu cậu lên, chăm chú nhìn vào mắt cậu hỏi: "Sao em bị thương?"
"Bị người nắm cổ áo..."
Ánh mắt Cố Thừa Minh ác liệt hơn nhưng hắn lập tức che dấu, ôm Lê Dự vào lòng nói: "Đừng sợ, sẽ không có lần sau."
"Ừm." Lê Dự bị Cố Thừa Minh ôm lấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-su-khac-sau-cua-anh-sung-em-ca-doi/1308637/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.