A Ương há hốc miệng sửng sốt một hồi, thấy đối phương tỏ vẻ nghiêm túc thì vội xua tay nói: "Không được không được, sao tôi có thể ngồi lên đầu cậu được chứ?"
Thiếu niên ngước nhìn cậu, buồn bực nói: "Không sao, cậu ngồi nhiều lần rồi mà."
A Ương không hiểu: "Hả?"
Khi đối diện với ánh mắt thiếu niên, bỗng nhiên cậu nảy ra một suy đoán đáng sợ.
Khoan, khoan đã...... Chắc không phải chứ?
Đương nhiên cậu từng đọc truyện chí quái nhưng hiện thực là hiện thực, sao tảng đá có thể biến thành người được chứ? Có khi nào thiếu niên này thấy cậu hay ngồi trên tảng đá kia nên cố ý đem tảng đá đi rồi nói vậy để lừa cậu không?
A Ương ngơ ngác nhìn thiếu niên một hồi, muốn biết có phải đối phương đang đùa với mình không.
Nhưng vẻ mặt đối phương hết sức nghiêm túc.
Cậu nuốt nước bọt lui lại một bước rồi thử dò hỏi: "Chẳng lẽ cậu chính là tảng đá tròn kia......". Kiếm Hiệp Hay
Không, không phải đâu nhỉ?
Thiếu niên đứng dậy đi đến trước mặt A Ương rồi tóm lấy tay cậu đặt lên đầu mình nghiêm túc nói: "Cậu nhìn đi, đây cũng tròn mà."
Mặt A Ương lập tức đỏ bừng, cảm thấy mọi chuyện trở nên vi diệu, lập tức muốn rút tay về nhưng đối phương giữ chặt cổ tay cậu nên không giật ra được.
Chẳng lẽ người này là yêu quái sao?
Cậu vừa xấu hổ vừa sợ hãi, ánh mắt trốn tránh, luôn miệng xin lỗi đối phương: "Xin lỗi! Tôi không biết đó là cậu...... Sau này tôi sẽ không ngồi ở đây nữa! Xin lỗi!"
Thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-so-tang-da-lung-tung/877026/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.