Sở Ngôn Hàm ở được một lúc, nhận được điện thoại có việc ở công ty, cho nên anh rời khỏi. Còn dặn dò cô đôi điều.
Chắc là cửa hàng của cô nằm ngay trung tâm, cho nên khách ra vào cũng rất đông đi. Điều đó khiến cô rất vui, cô biết hôm nay chính là ngày đầu tiên khai trương.
Song Thuần ngồi ở bên trong phòng kính, bao quanh là lớp kính dày cộm, bên trong nhìn ra thấy rất rõ, nhưng bên ngoài nhìn vào thì hoàn toàn chỉ là một màu đen.
Cô ngồi yên tựa trên ghế, đôi tay khéo léo vẽ từng hình về trang phục, tất cả đều rất đẹp mắt và xinh động.
Giống y như thật vậy?
- cốc cốc.
Mắt cô vẫn dán vào bức tranh đang vẽ:"Vào đi".
Một cô nhân viên hấp tấp đi vào, báo cáo:"Chị Thuần, bên ngoài có một khách hàng đang làm loạn,bảo rằng muốn gặp chủ cửa hàng".
"Tại sao lại như vậy?"_ngày đầu tiên đã có người làm loạn, không lẽ đây là bên đối thủ thuê đến để công kích cô:"Đã xảy ra chuyện gì?"
Cô nhân viên kể lại quá trình câu chuyện:"Khi nãy bà ta đi vào chọn mua một chiếc váy dạ hội, đó cũng là mẫu hàng rất đắt tiền, nào ngờ khi thử rồi liền bị rách ở phần bụng, cho nên bà ta đem ra bảo đồ ở cửa tiệm là đồ dỏm, mới mặc thử đã bị rách rồi".
Song Thuần hiểu ra mọi chuyện, chỉ tay cho cô nhân viên:"Làm ơn lấy giúp chị chiếc xe lăng qua đây".
Nhân viên ở đây vốn hiền lành, còn biết điều, lại bảo, họ đều biết cô bị tật ở chân, họ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-so-co-anh-day/53509/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.